Lời Giản Nhất Lăng nói làm cho Đan Vũ Nhu đột nhiên trừng lớn hai mắt, sự kinh ngạc cất giấu trong ánh mắt lộ ra bên ngoài.
Tuy rằng cô thực mau liền đem sự kinh ngạc này ẩn giấu trở về, những vẫn bị Tần Du Phàm thấy được.
"Cô thiết lập bố cục này, không phải vì Giản Nhất Lăng, mà là vì tôi?"
Tần Du Phàm ánh mắt trở nên lạnh lẽo, giống như hầm băng.
"Phàm tỷ, em như thế nào sẽ hại chị chứ, em vẫn luôn muốn giúp chị, em chỉ là muốn giúp chị thắng được tâm của Thịnh gia, em thật sự không có ý gì khác." Đan Vũ Nhu vội vàng giải thích.
Đan Vũ Nhu giờ phút này, thoạt nhìn vẫn là cô ta như trước kia một người vâng vâng dạ dạ, ánh mắt óng ánh, giống một con chó con phe phẩy đuôi lấy lòng chủ nhân.
Giản Nhất Lăng mau chóng đánh vỡ lời nói dối của cô ta, "Cô đã báo cho Địch Quân Thịnh."
Đan Vũ Nhu chủ động báo cho Địch Quân Thịnh, mục đích của cô ta là cái gì, rất rõ ràng.
Mà điểm này, chờ một lát sau khi Địch Quân Thịnh tới, Tần Du Phàm chỉ cần hỏi một câu Địch Quân Thịnh liền có thể biết.
Đan Vũ Nhu không dám tin tưởng mà nhìn Giản Nhất Lăng.
Hành vi và lời nói của Giản Nhất Lăng đã vượt qua phán đoán của Đan Vũ Nhu.
Một cái nữ sinh bình thường, gặp phải uy hiếp, bức bách như vậy, chẳng phải là sợ hãi cùng hận ý hay sao?
Vì cái gì Giản Nhất Lăng bình tĩnh như vậy, còn vì Tần Du Phàm nói chuyện!
Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/426059/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.