"Em, muốn dựa vào chính mình."
Giản Nhất Lăng do dự trong chốc lát, sau đó, cho Giản Duẫn Thừa một câu trả lời.
Dựa vào chính mình làm việc độc lập.
Tiểu nha đầu của bọn họ muốn độc lập.
Nhưng lại độc lập đến quá sớm.
Cô bé mới có mười lăm tuổi, cô bé còn có thể cùng ba mẹ các anh của mình làm nũng.
Cô bé đã chịu thương tổn, thời điểm gặp phải ủy khuất còn có quyền được khóc.
Mà không phải là một câu nói này "Muốn dựa vào chính mình".
Phản ứng đầu tiên của một người "Muốn dựa vào chính mình", cũng liền có ý nghĩa, ở trong lòng cô bé, đã không có có thể dựa vào những người khác.
Lại hoặc là.. Những người cô đã từng có thể dựa vào, có thể tín nhiệm, đã làm cô thất vọng rồi.
Đúng vậy, bọn họ làm cô bé thất vọng rồi.
Từ khi chuyện kia bắt đầu, cô bé lựa chọn tin tưởng chính mình.
Lúc ấy cô bé rõ ràng có cơ hội nói cho bọn họ biết việc video khách sạn bị mất đi, có thể yêu cầu bọn họ đi tra video bị mất.
Nhưng mà cô bé không có, cô bé lựa chọn chính mình một người đi tìm chứng cứ, một người đem mọi chuyện giải quyết.
Đối mặt với người cô bé không tín nhiệm, cô bé không hề yêu cầu bọn họ vì cô làm cái gì.
Trầm mặc một hồi lâu sau, Giản Duẫn Thừa nói với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, anh cả sẽ vẫn luôn ở đây, khi nào có cần gì, liền tới tìm anh cả."
Giản Duẫn Thừa không có biện pháp lại miễn cưỡng Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425966/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.