"Tôi không cần nghe cô xin lỗi, tôi muốn cô đi xin lỗi đại tỷ của tôi, cô có hiểu rõ không?"
Nếu Chu Toa không phải là nữ nhân, An Dương đã động thủ rồi, nào còn sẽ cùng cô ta nói nhiều lời vô nghĩa như vậy.
"Hiểu rõ, hiểu rõ!" Chu Toa vội vàng gật đầu đáp ứng.
"Hiểu rõ còn không mau đi?" An Dương đột nhiên đập bàn học bên cạnh một cái, phát ra một tiếng "Phanh" thật lớn.
Đem Chu Toa sợ tới mức cả người đều run lên, sau đó run rẩy mà ở trước con mắt nhìn chăm chú của An Dương cùng các tiểu đệ của cậu, chạy đến lớp tám năm nhất.
Lúc vào lớp tám năm nhất, Chu Toa vội vàng cùng Giản Nhất Lăng đang ở trong phòng học làm bài tập xin lỗi.
"Giản Nhất Lăng, tôi biết sai rồi, cầu xin cô tha thứ cho tôi."
Loading...
"Không tha thứ." Giản Nhất Lăng trả lời vẫn là trước sau như một mà không cho ai mặt mũi.
Chu Toa gằn giọng hỏi, "Vậy cô muốn tôi như thế nào cô mới bằng lòng tha thứ cho tôi?"
"Không tha thứ." Giản Nhất Lăng đầu đều không có nâng lên.
"Tôi.. tôi.." Chu Toa không biết nên làm cái gì bây giờ, quay đầu nhìn về phía An Dương bên cạnh, "Dương ca, tôi xin lỗi, cô ấy, cô ấy không tha thứ.. tôi.."
"Không tha thứ cô sẽ không tiếp tục xin lỗi sao? Không cần tôi dạy cho cô cầu xin một người tha thứ cho mình như thế nào chứ?"
An Dương liền ngồi lên bàn học bên cạnh, đôi tay vòng ở trước ngực, trông rất ngang tàng.
Chu Toa không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425963/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.