"Nhất Lăng, cậu nói xem vì sao trong đời luôn có các bài tập và kỳ thi vô tận? Mình cảm giác lần kỳ thi hàng tháng thứ hai qua chưa bao lâu, như thế nào lại đến kỳ thi giữa học kỳ rồi, các kỳ thi nó lại tới chà đạp mình nữa sao?" 
Tưởng tượng đến việc hai ngày nữa là có kết quả thi giữa kỳ, Hồ Kiều Kiều liền hoàn toàn không có sức lực. 
Vương Hướng Trọng tới đưa bài tập toán cho Hồ Kiều Kiều, nghe được Hồ Kiều Kiều ai oán nói, vẻ mặt ghét bỏ, "Cậu làm gì cũng không được, oán giận thì lại là nhất." 
"Hừ." Hồ Kiều Kiều ghé vào trên bàn không nhúc nhích, hướng tới Vương Hướng Trọng hừ hừ một tiếng, cô ấy hiện tại đều lười cùng cậu ta cãi cọ. 
Khi Vương Hướng Trọng đưa bài tập cho Giản Nhất Lăng, lại đối với Giản Nhất Lăng nói, "Đừng quên có người đã cùng tôi đánh cuộc, nhưng mà xem tỷ lệ làm sai toán học của cậu, tôi cảm thấy cậu vẫn là nhanh chóng nhận thua thì tốt hơn." 
Bài tập về nhà của Giản Nhất Lăng ngày thường có thể dùng từ "Rối tinh rối mù" tới hình dung. 
Vương Hướng Trọng nói xong, chờ mong xem được bộ dáng tức muốn hộc máu của Giản Nhất Lăng. 
Kết quả Giản Nhất Lăng thật giống như không có nghe thấy cậu ta nói cái gì. 
Vương Hướng Trọng tiếp tục nói, "Cậu cứ tiếp tục giả vờ đi." 
Giản Nhất Lăng mặc kệ Vương Hướng Trọng, Vương Hướng Trọng ngược lại không thể tiếp tục nói, chỉ có thể quay về chỗ ngồi của mình. 
Hồ Kiều Kiều tiếp tục lẩm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425890/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.