Theo sau ngoài cửa, một thành viên hội đồng quản trị trường mà chủ nhiệm giáo dục quen thuộc. 
Ông ta là một người đàn ông trung niên chất phác. 
Dưới sự giới thiệu của ông, chủ nhiệm giáo dục đã hoàn toàn tiếp nhận việc Địch Quân Thịnh là chủ tịch mới của trường của họ. 
Ông thay đổi thái độ và nở một nụ cười hiền lành với Địch Quân Thịnh, "Hóa ra là chủ tịch Địch, vừa rồi tôi thực sự rất xấu hổ, cứ nghĩ có người muốn đến gây rắc rối, là tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn." 
Địch Quân Thịnh thậm chí nhìn cũng không thèm nhìn chủ nhiệm giáo dục một cái. 
Địch Quân Thịnh nhìn Giản Nhất Lăng rồi hỏi chủ nhiệm giáo dục, "Ông vừa khiển trách cô ấy?" 
"Đúng vậy, bạn học sinh này đã có hành vi vô kỷ luật, làm ra chuyện vừa không có lợi cho mình còn gây bất lợi cho trường học." 
Chủ nhiệm giáo dục không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đến ông đang cố gắng duy trì danh dự của trường, và vì tiền đồ của học sinh mà suy xét. 
"Vô kỷ luật." Địch Quân Thịnh lặp lại đánh giá này của chủ nhiệm giáo dục. 
"Chủ nhiệm giáo dục thật tài năng. Một cô gái mới mười lăm tuổi, thế nhưng có thể khiến ông có đánh giá như vậy." 
Địch Quân Thịnh trên mặt ý cười dần biến mất, ánh mắt dần lạnh lùng. 
Khi Vu Hi nhìn thấy ánh mắt u ám của Địch Quân Thịnh, lưng anh cảm thấy hơi lạnh. 
Nhưng Vu Hi không hề đồng tình với chủ nhiệm giáo dục. 
Những thứ khác anh không biết, nhưng sự đánh giá "vô kỷ luật" này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425876/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.