Giản Vũ Mân cũng bước đến, "Tiểu sên, sao em chỉ chào Vũ Tiệp, không chào anh sao?"
Giản Vũ Mân gần đây buổi tối rất ít khi về nhà cũ, vì bận chuẩn bị cho buổi biểu diễn.
Ngay cả khi anh quay lại, đã là nửa đêm, nên anh không gặp được Giản Nhất Lăng.
Giản Vũ Mân cảm thấy không vui khi nghe em gái gọi Vũ Tiệp là anh trai, mà không gọi anh.
Tính theo tuổi thì anh ấy cũng đứng trước phải không?
Giản Vũ Mân bên này còn đang ghen tị.
Khuôn mặt của Giản Duẫn Thừa trong phòng đen lại.
Anh không biết đã bao lâu rồi anh không nghe thấy tiếng em gái gọi anh là anh cả.
Giản Duẫn Náo lúc này trong lòng cũng có chút khác thường.
Loading...
Cậu không thể biết đó là tâm trạng gì.
Trước đây cậu rất hận Giản Nhất Lăng, cảm thấy tay mình vô vọng nên cậu không nghĩ đến điều gì khác.
Cậu thậm chí đã quên tất cả những điều nhỏ nhặt mà cậu đã từng có với em gái của mình.
Cảm xúc duy nhất còn lại là hận thù.
Bây giờ, ca phẫu thuật đã hoàn tất, và có hy vọng vào cuộc sống.
Những kí ức từng bị cậu chôn vùi ấy cũng dần dần hiện ra.
Vào ngày đó, trước khi em ấy mất bình tĩnh và đẩy cậu xuống lầu, mối quan hệ của họ không tệ.
Cậu ấy cũng sẵn sàng nhường nhịn em gái và bảo vệ em gái.
Cậu cảm thấy rằng em ấy không cho phép cậu tiếp xúc với Mạc Thi Vận là rất vô lý.
Tuy nhiên, nếu bình tĩnh và suy nghĩ lại thì đó cũng là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425858/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.