Hiện tại Hoắc Ngọc đang ở văn phòng của chính mình, bên này vẫn là ban ngày.
Bảy hoặc tám màn hình đã được đặt so le trước mặt anh.
Sau khi gọi điện thoại quốc tế cho Giản Nhất Lăng, anh ung dung dựa lưng vào ghế.
Chuyện vừa rồi có nên nói cho Thừa thiếu biết không?
Vẫn không nên nói ra? Nói ra bị anh ta đánh thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ta lại sắp xếp một nhiệm vụ không thể hiểu được một lần nữa?
Dạo này anh đã sống như một bảo mẫu, không nên tự kiếm việc cho mình?
À, đúng vậy, anh vẫn không nên lắm chuyện.
Dù sao, nếu Tiểu Lăng Lăng bị ủy khuất, cô bé sẽ nói với anh trai của mình.
Tốt hơn hết là để giao Lăng Lăng tự nói chuyện với Thừa thiếu.
Loading...
Coi anh như người trong suốt là được rồi.
Công đức và danh vọng cùng ẩn đi.
Bất quá, giọng nói của Tiểu Lăng Lăng vẫn như trước, mềm mại và ngọt ngào như nước mật.
Không biết bây giờ cô bé trông như thế nào, có còn giống như khi còn bé không, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại, hai má phồng lên khi tức giận, cái miệng bĩu ra, bộ dạng bà cô nhỏ ai chọc tới cũng không cho cảm xúc tốt.
Hahahaha.
Hoắc Ngọc trước kia chọc Giản Nhất Lăng tức giận, nhưng sau đó đã bị Giản Duẫn Thừa đánh.
###
Giản Nhất Lăng nhận được một cuộc gọi từ Vu Hi trước khi cô ấy về đến nhà.
"Lăng thần! Em đi đâu vậy? Bà nội Giản nói em đã đến bệnh viện? Em bị sao vậy?"
Giọng Vu Hi có vẻ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425850/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.