Nhìn về phía chủ nhiệm giáo dục, nụ cười của Tần Thế Hiên chuyển từ dịu dàng tốt bụng sang châm chọc. 
Giản Nhất Lăng nhìn chủ nhiệm giáo dục, giọng nói không lớn, bình tĩnh thong dong nhưng lại đặc biệt ngưng trọng, "Em không biết Lý lão sư đang nói cái gì." 
"Giản Nhất Lăng, em đây là thái độ gì vậy? Em nhanh chóng thú nhận lỗi lầm của mình với tôi. Trình độ của em, sao đứng vị trí thứ nhất này được, em không thấy lương tâm cắn rứt sao?" 
"Không cắn rứt. Lão sư nếu có chứng cứ thì nói tiếp, nếu không có chứng cứ thì tức là vu khống." Giản Nhất Lăng phản bác dứt khoát, lãnh đạm. 
"Thầy vu khống em như thế nào? Thầy.." 
Tần Thế Hiên nói với giọng điệu kiên quyết và chắc chắn, vì Giản Nhất Lăng mà chứng minh, "Chủ nhiệm, học sinh này nói không sai. Cô ấy không gian lận. Học viện của chúng tôi có thể làm chứng cho cô ấy. Nếu chủ nhiệm có bất kỳ nghi ngờ nào, ông có thể chất vấn học viện của chúng tôi. Rốt cuộc, nếu học sinh này đạt kết quả tốt bằng cách gian lận, thì học viện chủ quản của chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm, người phụ trách tôi lại càng đáng trách." 
Loading... 
Chủ nhiệm giáo dục nhìn Tần Thế Hiên kinh ngạc. 
Đôi mắt ông ta mở to, vẻ mặt đầy vẻ không thể tin được. 
Tần Thế Hiên tiếp tục cười nói, "Tôi đã gặp qua không ít kỳ tài, ngày thường điểm kiểm tra không tốt, nhưng lại có năng lực đặc biệt nổi bật ở một số lĩnh vực, ví dụ, một số người, điểm kiểm tra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425824/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.