Tần Xuyên cảm thấy Giản Nhất Lăng đủ thông minh, học lực kém có thể là do cô ấy không muốn học, nhưng cô ấy có thể nhanh chóng nắm bắt được điều mình muốn học. 
Đây là cảm giác của Tần Xuyên đối Với Giản Nhất Lăng trong khoảng thời gian này. 
"Đúng là không cần học phụ đạo, học phụ đạo cũng tùy người, có người học rất hữu ích, có người học cũng chỉ lãng phí thời gian." 
Chủ nhiệm giáo dục hiển nhiên lý giải sai ý tứ của Tần Xuyên. 
Tần Xuyên nhíu mày nhìn cô gái đang trầm mặc cách đó không xa, do dự một lúc, anh vẫn thuận miệng giải thích với ông, "Lão sư hiểu lầm rồi, em nghĩ cô ấy khá tài giỏi." 
Tần Xuyên bình thường không phải là người hay giải thích, chuyện của chính mình cũng vậy. 
Hôm nay, lại giải thích thêm hai câu, đã rất hiếm. 
Loading... 
Nghe được lời nói của Tần Xuyên, vẻ mặt của chủ nhiệm giáo dục rất xấu hổ. 
Nhưng bởi vì đối phương là một người trẻ tuổi đầy triển vọng mà ông rất xem trọng, ông có thể chịu đựng một số lời. 
Hơn nữa, nói với người ngoài rằng học sinh trong trường ông ta tệ hại thế nào là tự vác đá nện vào chân mình. 
Chủ nhiệm giáo dục không ngốc như vậy. 
Giờ phút này trong nhà ăn có rất nhiều người, mọi người đều chú ý tới Tần Xuyên, người này sinh ra cao gầy lại lóa mắt, để người ta không chú ý cũng khó. 
Nếu không phải ở bên cạnh Tần Xuyên còn có chủ nhiệm giáo dục "Quỷ kiến sầu", rất nhiều học sinh đều muốn tiến tới gần Tần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425817/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.