"Không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ nói sự thật, nói sự thật thì không vi phạm pháp luật. Cậu sẽ không chỉ nghe người khác nói tốt về cậu mà còn nghe người khác nói xấu về cậu đúng không?" Vương Hướng Trọng tự tin nói. 
Vương Hướng Trọng nói tiếp, "Còn nữa, tôi cũng không nói những người đần độn mà sống cả đời là hai người các cậu, các cậu không cần chính mình dò chỗ ngồi." 
Hồ Kiều Kiều bĩu môi. 
Tức giận, nhưng không thể phản bác lại. 
Vì vậy càng tức giận. 
Hồ Kiều Kiều trông như một quả cà tím bị sương muối, uể oải. 
Ai kêu cô thi không đạt tiêu chuẩn, không có so được với Vương Hướng Trọng đáng ghét này? 
Giản Nhất Lăng nhìn Hồ Kiều Kiều một lúc, thấy cô ấy buồn bã nên quay đầu lại nói với Vương Hướng Trọng, "Lần sau, nếu cậu thi điểm không qua mình, liền đối với Hồ Tiêu, dập đầu xin lỗi." 
"Giản Nhất Lăng, cậu bị sao vậy?" Ánh mắt Vương Hướng Trọng có chút khinh thường. 
Loading... 
"Đánh cuộc, không đánh cuộc?" 
"Có phải nếu cậu thi không qua điểm của tôi, cậu cũng dập đầu xin lỗi?" 
"Đúng vậy." 
Khi nghe điều này, Vương Hướng Trọng bật cười, những người bạn xung quanh trong lớp cũng nhìn Giản Nhất Lăng với ánh mắt kỳ lạ. 
Đúng là thành tích của Giản Nhất Lăng trong kỳ kiểm tra hàng tháng vừa rồi đã được cải thiện, ngay cả chủ nhiệm lớp cũng khen ngợi cô ấy. 
Nhưng so với Vương Hướng Trọng, học sinh đứng đầu lớp, sự tiến bộ của cô ấy vẫn kém hơn một chút. 
Vừa mới đạt được điểm tiêu chuẩn của cuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425815/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.