Khi Hà Yến gặp lại Giản Vũ Tiệp vào sáng hôm sau, khuôn mặt của Giản Vũ Tiệp không còn tức giận và lạc quan. 
Hà Yến đã hỏi cậu về quyết định của mình ngay khi nhìn thấy cậu, "Con đã nghĩ về điều đó chưa?" 
Hà Yến chờ đợi quyết định của Giản Vũ Tiệp. 
Nếu đứa trẻ này một hai chọn đi giúp Giản Nhất Lăng, thì chính là buộc bà đi trên con đường đến tuyệt lộ. 
"Mẹ không cần hỏi, tối hôm qua con cái gì cũng không nhìn thấy." Giọng của Giản Vũ Tiệp tuyệt vọng, giống như một vũng nước đọng, vô hồn. 
Cậu đã quyết định, cậu chọn bảo vệ mẹ mình. 
Nhưng điều này cũng có nghĩa là cậu ta sẽ phản bội Nhất Lăng muội muội của mình. 
Cậu không xứng đáng trở thành anh trai của Nhất Lăng nữa. 
Giản Vũ Tiệp suy sụp và khóc suốt đêm. 
Cuối cùng cũng bình tĩnh lại. 
Khi đưa ra quyết định này, cậu không chỉ từ bỏ tình cảm của mình dành cho em gái mà còn là một thiếu niên hồn nhiên, lạc quan và tích cực. 
17 tuổi. 
Cuối cùng cậu đã thua bởi hiện thực, thua vì lợi ích. 
Hà Yến nhìn Giản Vũ Tiệp quay lưng bỏ đi, đột nhiên cảm thấy người con trai này đã trở nên có chút xa lạ. 
Phản ứng của cậu không giống như trước. 
### 
Giản Nhất Lăng vẫn đang nằm trong bệnh viện. 
Hôm nay lại có người đến thăm cô và mang theo rất nhiều quà, đều là những loại thuốc bổ quý giá để bồi bổ cơ thể, chỉ là Giản gia không biết người đến là ai. 
Ôn Noãn nhìn mấy người đàn ông trung niên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425790/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.