Nam nhân xuất hiện ở cửa phòng có dáng người cao gầy, chân dài, tóc nhuộm màu trắng xám, một bên tai đeo một chiếc bông tai đính kim cương. 
Nam nhân có làn da trắng, khuôn mặt đẹp, đôi lông mày và đôi mắt biết cười, đôi môi mỏng như được vẽ lên, gợi cảm và quyến rũ. 
Cũng giống như trên tấm áp phích, là gương mặt tiểu thịt tươi cực dụ hoặc. 
Giản Vũ Mân tựa vào khung cửa gọi Giản Nhất Lăng, "Tiểu ốc sên." 
Giọng của Giản Vũ Mân cũng rất hay, đại khái như trên mạng thường nói "nghe giọng nói cũng mai thai được". 
Giản Nhất Lăng nhìn Giản Vũ Mân, tự hỏi tại sao anh ta lại gọi mình như vậy. 
"Ôm em một chút liền khóc, trêu chọc em một chút liền khóc, em nói xem em có phải là tiểu ốc sên không?" Giản Vũ Mân nói. 
Giản Vũ Mân và Giản Nhất Lăng đã lâu không gặp nhau. Loading... 
 Giản Vũ Mân hơn Giản Nhất Lăng 11 tuổi, khi Giản Nhất Lăng còn nhỏ, cô đã khóc khi anh ôm cô, cô khóc khi anh trêu chọc cô. 
Tiểu tử thúi Vũ Tiệp đối với cô bé thế nào cô bé cũng cười. 
Vì vậy, Giản Vũ Mân đã có một ấn tượng sâu sắc với sinh vật là "em gái" của mình khóc đó là: Thích khóc. 
"Khi còn nhỏ, anh chưa từng khóc sao?" Giản Nhất Lăng nhỏ giọng phản bác. 
"Em có thấy chưa." Giản Vũ Mân dựa vào việc mình hơn Giản Nhất Lăng mười một tuổi, kiên quyết không thừa nhận mình đã khóc khi còn nhỏ. 
Sau khi nghe những lời của Giản Vũ Mân, Giản Nhất Lăng quay người bỏ đi. 
Bởi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/425775/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.