Nghe vậy, Ôn Noãn sửng sốt một chút, sau đó nói, "Con ăn rồi thì tốt rồi. Ăn no rồi tay sẽ bình phục, con đừng lo lắng, ba con đã cho ngươi liên hệ bác sĩ khoa ngoại tốt nhất. 
Ôn Noãn biết Mạc Thi Vận, đó là đứa trẻ do người giúp việc Mạc mang thao. 
Chị Mạc là một người đáng thương, chồng chết, một mình cô mang theo đứa trẻ, bởi vì thật sự không có biện pháp, mới cầu bà cho phép mang theo đứa nhỏ cùng lại đây. 
Ôn Noãn cũng không từ chối, ngày thường chị Mạc cũng rất siêng năng, nhiều đứa nhỏ cũng ăn nhiều, thêm một đứa cũng không ăn được bao nhiêu, Giản gia cũng không kém điểm này. 
Mạc Thi Vận và Giản Duẫn Náo bằng tuổi nhau, hai đứa chơi cùng nhau rất vui vẻ. 
Cuộc cải vã giữa Giản Duẫn Náo và Giản Tiểu Lăng lần này bởi vì Mạc Thi Vận gây ra, nhưng Ôn Noãn biết rằng không thể trách Mạc Thi Vận được, là chính nữ nhi mình quá mức hẹp hòi, các anh trai dù yêu thương con bé thì cũng không có khả năng không có bạn bè nào khác. 
Loading... 
Giản Duẫn Náo đột nhiên lên tiếng, giọng nói trầm thấp vô hồn," Đừng nói dối con, dây thần kinh tay của con bị đứt, không thể chữa lành được, con sẽ không thể chơi đàn được nữa, con là một kẻ vô dụng! " 
" Đừng nói như vậy, Tiểu Não.. Mẹ biết con rất buồn. Là do mẹ con không tốt.. "Ôn Noãn khóc xin lỗi con trai. 
" Tại sao mẹ lại xin lỗi? Phải xin lỗi cũng phải là con bé út! Con bé bồi con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-muon-lam-lao-dai/273619/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.