Chương trước
Chương sau

Sau bữa sáng ngày hôm sau, Nguyễn Ấu San gấp mấy bộ quần áo, cùng với bộ đề thi mới, bỏ vào trong chiếc vali đã soạn sẵn từ đêm hôm qua.
Thẩm Túc sau khi nghỉ ngơi một đêm, nét mệt mỏi cũng đã nhạt đi không ít, cả người đều cảm thấy thoải mái.
Nhìn thấy Nguyễn Ấu San kéo đồ đi ra cửa, Thẩm Túc cầm lọ thuốc tiêu sẹo mà anh cố tình nhờ người tìm mua, đưa cho Nguyễn Ấu San.
Anh dặn dò: "Mỗi ngày bôi ba lần, nếu rảnh thì bôi thêm cũng được, không có tác dụng phụ gì đâu."
Thuốc tiêu sẹo này của Thẩm Túc so với thuốc của bệnh viện không giống nhau, bên trong còn có thêm thành phần dưỡng da cao cấp, tiêu sẹo, trắng da, còn có thể làm mờ tàn nhang, hiệu quả vô cùng tốt, giá thành đương nhiên cũng không hề rẻ.
Nguyễn Ấu San nhìn chiếc lọ màu trắng này, bỏ vào trong túi xách, ngọt ngào cười cả ơn: "Cảm ơn Thẩm lục ca."
Tối hôm qua, sau khi Nguyễn Ấu San về phòng, Thẩm Túc có ghé qua thư phòng để sắp xếp đồ một chút, đã nhìn thấy mấy tờ ghi chú màu sắc mà cô để lại.
Nội dung bên trong cũng vô cùng bình thường, nếu ngày nào cũng có người nói thế với Thẩm Túc, chắc chắn anh sẽ cảm thấy thật phiền.
Nhưng đây là những lời vàng ngọc crush gửi cho anh, anh cảm thấy cô thật biết quan tâm người khác, cảm thấy trong lòng ấm áp không thôi.
Nguyễn Ấu San đã giữ lời hứa hôm qua, gửi cho anh chừng mười bức ảnh tự sướng qua WeChat.
Mấy tấm hình đó được Thẩm Túc lưu lại, giữ như bảo vật. Lưu vào điện thoại rồi lưu vào chỗ khác để phòng hờ thì thôi, còn cài thêm hai ba lớp mật mã để bảo vệ.
Nếu anh nhập mật khẩu A vào điện thoại, mở ra thì cũng chỉ thấy không khác gì điện thoại bình thường.
Nhưng nếu anh nhập mật khẩu B vào, hình nền cùng với album chỉ toàn là ảnh của Nguyễn Ấu San tươi cười ngọt ngào thôi.
Thời gian anh rảnh không có nhiều, nhưng mà tần suất anh dùng mật khẩu B để mở điện thoại ngày một cao. Bận thì bận thật nhưng ngắm crush nhiều một chút cũng không mất đồng tiền nào.
Thẩm Túc lén lút làm một chú fanboy kiêm fan chồng si mê thần tượng, trên mặt vẫn là điệu bộ anh đây không biết gì hết.
Anh nhàn nhạt nói: "Để tôi đưa em đến chỗ chương trình."
Nguyễn Ấu San kinh ngạc: "Thẩm lục ca, hôm nay anh không đi làm hả?"
Thẩm Túc bữa giờ ráng dồn việc để về sớm hai ngày, hai ngày này, trong công ty cũng chẳng có chuyện gì gấp cần anh giải quyết.
Anh nói: "Ừ, mới đi công tác về nên tôi nghỉ phép hai ngày."
Nguyễn Ấu San lúc này mới nhớ ra, Thẩm Túc là ông chủ, anh muốn nghỉ phép lúc nào chẳng được.
Nhưng cô cũng không biết việc để Thẩm Túc đưa cô về bên chương trình là chuyện nên hay không đây?
Hiện tại, "Ước mơ ngôi sao" đã chiếu đến tập thứ chín, được rất nhiều người quan tâm, rating cũng rất cao, có không ít người vào trang web của đài đăng ký làm thành viên VIP để theo dõi chương trình.
Trước cửa nơi ghi hình có không ít phóng viên với fans đứng đợi, phóng viên báo lá cải cũng không ít.
Giữa bọn họ là quan hệ idol với fan vô cùng trong sáng, không thì cũng chỉ là bạn bè bình thường thôi, cô không muốn tự nhiên anh lại bị người ta đồn bậy bạ.
Thẩm Túc hình như nhận ra chuyện cô còn rối là gì, nói: "Chúng ta đi vào cửa dành cho nhân viên nên không sao đâu. Chưa kể, thân là nhà đầu tư, tôi cũng đang có chuyện muốn bàn với bên chương trình."
Là bàn chuyện con nhỏ Tô Mạn Nhu đáng chết kia kìa.
Nếu không phải do cô ta, Nguyễn Ấu San sẽ không bị tên gia hoả đã ngu ngốc còn ác độc Đoạn Á Huy nhắm vào.
Lúc anh xem video giám sát, nếu không nhờ Nguyễn Ấu San số lớn, thì chuyện không chỉ dừng lại ở việc xe của cô chỉ bị đụng ở phía sau một chút. Một chiếc xe ô tô nhỏ bé đụng một chiếc xe tải khổng lồ, nếu Nguyễn Ấu San không bất tử thì cũng sẽ bị thương rất nặng.
Nghĩ đến việc trong một phút sơ sẩy, xém chút nữa anh đã đánh mất Nguyễn Ấu San rồi, Thẩm Túc liền cảm thấy trong lòng run rẩy không ngừng, chỉ nghĩ đến thôi đã rất sợ rồi.
Đoạn Á Huy và tên lái xe kia đương nhiên sẽ không được bỏ qua dễ dàng rồi, bất cứ một quy trình điều tra xử phạt nào cũng phải làm hết.
Còn đầu xỏ gây tội Tô Mạn Nhu, chẳng cần đến pháp luật điều tra xem cô ta có liên quan gì không, anh tuyệt đối không để cô ta ung dung sống qua ngày.
Nguyễn Ấu San thấy Thẩm Túc tự nhiên lạnh mặt, sắc mặt khó đăm đăm, cô cũng mơ hồ đoán được, lần này Thẩm Túc đòi đi đến gặp tổ chương trình là để xử lý chuyện của Tô Mạn Nhu.
Cô liền hỏi: "Thẩm lục ca, anh muốn cho Tô Mạn Nhu rút lui hả?"
Thẩm Túc cũng không lừa cô: "Ừ."
Rút khỏi chương trình chỉ là bước đầu tiên, anh còn muốn toàn diện phong sát Tô Mạn Nhu nữa!
Nếu Phó Thuân Viêm cứ nhất định phải bảo vệ người này, anh cũng không ngại đối đầu với Phó Thuân Viêm.
Nguyễn Ấu San lại nói: "Thẩm lục ca, em muốn quang minh chính đại mà đánh bại cô ta ở trong chương trình, đây mới là chuyện cô ta không muốn xảy ra nhất."
Còn có, trong khoảng thời gian dựa dẫm Đoạn Á Huy, Tô Mạn Nhu hẳn đã tích góp được không ít điểm vận khí rồi.
Bây giờ để cho Tô Mạn Nhu rút khỏi chương tình, cô ta không còn ở trong ký túc xá tập luyện nữa, dựa vào chừng đó điểm vận khí, kiểu gì cô ta cũng làm ra chuyện gì đó.
Ví dụ như, sẽ tẩy não Phó Thuân Viêm vốn đang coi cô ta như thần tiên mà hầu hạ thêm chút nữa, khiến cho Phó Thuân Viêm vì cô ta mà chuyện gì cũng dám làm.
Thôi thì thà để Tô Mạn Nhu ở nơi mình có thể quan sát và khống chế vẫn hơn.
Một gậy này đánh không chết thì cũng không cần rút dây động rừng, để cô ta khỏi làm trò gì nguy hiểm hơn.
Thẩm Túc không biết Nguyễn Ấu San đang e ngại chuyện Tô Mạn Nhu có hệ thống bên người, chỉ nghĩ cô là đang cảm thấy hiếu thắng.
"Nếu như em muốn thế, đợi đến khi chương trình kết thúc, tôi sẽ trừng trị cô ta sau. Nhưng mà lần này về ghi hình thì phải để Hình Miểu đi theo em, bảo đảm an toàn cho em."
Nguyễn Ấu San biết Thẩm Túc là vì cô, nên cũng không từ chối: "Được ạ."
Cô biết bản thân tự nhiên dắt theo một trợ lý quay về thì có vẻ hơi lố, chắc chắn sẽ có không ít người lời ra tiếng vào, nhưng an toàn vẫn là trên hết.
Thẩm Túc nếu đã không để ý đến chuyện người ta hiểu lầm quan hệ giữa anh với cô thì cô cũng chẳng việc gì phải nghĩ nhiều thế, cô cũng chẳng phải loại người để ý ánh nhìn của người khác.
*
Ở khu công viên Tinh Quang.
Hai chiếc xe ô tô màu đen cùng đi đến, dừng lại cách cổng vào đang có rất nhiều fans và phóng viên đứng tụ tập nhìn một chút, sau đó vòng qua cửa sau đi vào bãi đỗ xe chuyên dụng dành cho nhân viên.
Nguyễn Ấu San trực tiếp dắt trợ lý Hình Miểu đi về ký túc xá.
Bình thường khi ghi hình, thí sinh muốn dắt trợ lý hoặc là vệ sĩ theo thì cũng chẳng có gì, nhưng mà đây là chương trình dành cho các thí sinh nữ, việc đưa người lạ vào vốn không được cho phép.
Nhưng mà, chuyện trước đây Nguyễn Ấu San bị fans cuồng của Phó Việt Hành ném chai nước ngay trước giờ ghi hình, lần này lại bị fan cuồng của Tô Mạn Nhu, Đoạn Á Huy, lên kế hoạch mưu sát, xém chút nữa đã tử vong, lại còn có Thẩm Túc lấy danh nhà đầu tư ra đe doạ, bên phía chương trình phải đồng ý thôi.
Thẩm Túc dặn đi dặn lại với bên phía chương trình và đạo diễn, nhất định không được để Tô Mạn Nhu bày trò gì với Nguyễn Ấu San nữa. Sau khi có lời bảo đảm của bọn họ xong, anh cũng chưa thấy yên tâm, nhưng mà cũng chẳng thể làm được gì khác ngoài rời đi.
Con cái trong nhà lớn rồi đương nhiên sẽ muốn đi ra ngoài trải nghiệm gió mưa cuộc đời, chuyện duy nhất anh có thể làm là buông tay để cô tự do bay lượn, đồng thời giữ lời hứa với cô, bảo hộ cô từ phía sau, để cô biết mình vẫn có nơi để dựa vào.
Thân phận của Thẩm Túc bây giờ trong mắt tổ sản xuất chính là fan bố của Nguyễn Ấu San.
Triệu đạo diễn nói nhỏ với nhà sản xuất Vương: "Thẩm tổng quan tâm Nguyễn Ấu San quá nhỉ, chẳng khác gì nuôi con gái trong nhà."
Nhà sản xuất Vương cũng có con gái: "Đương nhiên rồi, tôi cũng có con gái, tôi hiểu mà. Con tôi đi học ở trường bị bắt nạt, tôi nhất định sẽ muốn dạy dỗ kẻ bắt nạt một lần cho biết mặt."
Triệu đạo diễn: "Nhưng mà cô gái Tô Mạn Nhu này, thực lực có nhưng lại tâm cơ thủ đoạn quá.... Chậc chậc, cũng may Nguyễn Ấu San có Thẩm Túc che chở, chứ không thì lại uổng phí một mầm non đáng giá rồi."
Nhà sản xuất Vương: "Tôi chỉ hy vọng đêm chung kết diễn ra thuận lợi, không có chuyện gì xảy ra thôi."
*
Lúc Nguyễn Ấu San quay trở về phòng tập, mấy thí sinh quen biết cô liền kích động một hồi lâu, ai cũng chạy lại hỏi thăm.
Cô cảm ơn các bạn đã quan tâm mình, chào hỏi xong liền hỏi chuyện liên quan đến vòng chung kết.
Lần này, mọi người sẽ được chia làm hai đội lớn là Ngàn Sao và Nắng Mai, mỗi bên một tiết mục.
Nguyễn Ấu San được phân về đội Ngàn Sao, Tô Mạn Nhu về đội Nắng Mai.
Tổ Ngàn Sao chủ yếu toàn là những người có vocal mạnh, có một vài người chuyên về vũ đạo, là những thí sinh muốn thể hiện sở trường đặc biệt của bản thân.
Để lên hình cho đẹp, Nguyễn Ấu San đã đeo tóc giả, đầu gối bị trầy cũng không tiện để tập nhảy, nhưng vẫn có thể tập chầm chậm theo.
Mấy ngày luyện tập này cũng không khác gì mấy ngày trước đó, nhưng nói giống thì cũng không hẳn.
Hiện tại chỉ còn lại 20 thí sinh, mà khi kết thúc, chỉ có 9 người được lựa chọn để debut.
Lúc này, chỉ chăm chỉ nỗ lực thôi vẫn không đủ, mà còn tuỳ thuộc xem ai là người được fans yêu thích hơn.
Có người vẫn hừng hực ý chí chiến đấu nhưng cũng đã có người sớm từ bỏ, bắt đầu đi tìm hướng đi khác cho mình.
Không khí giữa bọn họ cũng không hẳn là cạnh tranh khốc liệt, nhưng mà cũng không còn hài hoà như trước đây.
Mọi người ai cũng để ý đến việc Nguyễn Ấu San trở lại, còn dẫn theo trợ lý, cho nên có không ít người nói ra nói vào.
Bọn họ phần lớn đều không biết nguyên nhân thật sự của lần tai nạn này của Nguyễn Ấu San, chỉ cho rằng cô kém may mắn thôi.
Một cô gái tóc xoăn màu nâu nhạt oán giận nói: "Bị tai nạn có chút xíu mà được chú ý nhiều ghê ha. Debut center là chắc rồi, có luyện tập hay không cũng đâu có quan trọng nữa, dù sao người ta cũng có hậu đài vững chắc thế mà. Còn chưa debut mà đã dắt trợ lý theo rồi, không biết diễn cho ai coi nữa."
Dựa theo bảng tên, người vừa nói tên Hoàng Văn Văn, sau khi Bối Nhung Tâm rút khỏi chương trình, cô ả thay Bối Nhung Tâm là "chị em tốt" của Tô Mạn Nhu.
Mà thật ra cũng không tốt lành gì, chị em plastic cả thôi, cùng nhau diễn trò một chút. Chẳng qua bọn họ đều chán ghét Nguyễn Ấu San, cho nên mới chơi thân với nhau.
Nghe thế, Tô Mạn Nhu còn nhỏ giọng nói: "Văn Văn, cậu đừng nói nữa, camera đầy xung quanh nè."
Hoàng Văn Văn đi theo hình tượng ngay thẳng, cộc tính, muốn nói gì liền nói, cô ả chẳng để bụng mà nói: "Sợ gì chứ, bộ tớ nói sai hả? Tớ chỉ nói sự thật thôi."
Tô Mạn Nhu chỉ rũ mắt, cười khổ sở, thở dài: "Giờ tớ có nỗ lực kiểu gì thì cũng chỉ mãi ở vị trí số hai thôi."
Nói ngắn gọn là, bọn họ đang ám chỉ tổ chương trình đối xử bất công, bởi vì chuyện Nguyễn Ấu San bị tai nạn giao thông thu hút được sự chú ý lớn từ phía dư luận, dù cô có vắng mặt hết một nửa thời gian luyện tập thì kiểu gì trong đêm chung kết cũng sẽ để cô ngồi vào ghế center.
Ngay lúc này, Nguyễn Ấu San đi ngang qua hai người bọn họ, cô chỉ nghe được nửa câu sau của Tô Mạn Nhu. Từ ánh mắt bọn họ nhìn cô, cô thấy được chút chột dạ trong đó, nên liền biết là bọn họ đang bàn tán về cô rồi.
Nguyễn Ấu San tấm tắc cảm thán: "Chanh có gì ngon mà ai cũng muốn ăn vậy nè. Mùi chua trên người các cậu nồng đến độ đi xa mười dặm cũng ngửi thấy nữa."
Nói xong, cô cầm bình nước đi về chỗ phòng trà.
Hoàng Văn Văn tức đến đen mặt, nhưng mà cô ả không nổi tiếng bằng Nguyễn Ấu San, tuy không phục nhưng mà cũng chỉ có thể nhịn, không dám trực tiếp đối đầu với Nguyễn Ấu San.
Nếu mà đối đầu thật, người thua chính là cô ả chứ không ai khác.
Tô Mạn Nhu đột nhiên mở miệng: "Khoan đã, Nguyễn Ấu San, tôi có thể nói với cô mấy câu được không?"
Nguyễn Ấu San làm lơ, đi thẳng một đường.
Đợi đến lúc cô cầm bình nước quay về, Hoàng Văn Văn cũng đi rồi, Tô Mạn Nhu lại chặn đường cô lần nữa.
Tô Mạn Nhu thấp giọng nói: "Đến chỗ cầu thang nói chuyện một chút đi, tôi thật sự có chuyện quan trọng muốn nói với cô.
Nguyễn Ấu San cũng muốn coi thử Tô Mạn Nhu định bày trò gì, cô sờ sờ bút ghi âm trong túi, lặng lẽ nhấn nút ghi âm: "Được thôi."
Đi đến chỗ cầu thang.
Tô Mạn Nhu liền dùng thái độ thành khẩn mà xin lỗi: "Nguyễn tiểu thư, tôi thật sự vô cùng xin lỗi cô. Tôi không ngờ Đoạn tiên sinh sẽ làm ra chuyện cực đoan như thế, từ trước đến giờ tôi chưa từng có ý muốn làm hại cô..."
Bộ Tô Mạn Nhu nghĩ cô cũng y như mấy nhân vật bị mị hoặc của hệ thống quyến rũ, nói vài câu là liền thu phục được à?
Nguyễn Ấu San cười nhạo một tiếng: "Nếu cô định nói. mấy câu vô nghĩa này thì thôi khỏi, tôi đi trước đây."
Tô Mạn Nhu cũng biết có nói gì cũng không tránh khỏi bị nghi ngờ, Nguyễn Ấu San đương nhiên sẽ không tin cô ta rồi.
Cô ta dứt khoát nói thẳng: "Khoan đã, tôi muốn hỏi chuyện này. Cô rốt cuộc là muốn cái gì mới chịu rời khỏi nam thần Thẩm Túc của tôi? Chỉ cần cô rời đi, tôi đảm bảo về sau sẽ không nhằm vào cô nữa. Tôi đây nói được làm được."
Nguyễn Ấu San đang định bỏ đi thì liền dừng lại, xoay người, cười như có như không: "Ok, chỉ cần 88,888,888 tệ, thanh toán một lần, cô muốn chuyển khoản hay viết chi phiếu?"
Tô Mạn Nhu đương nhiên chẳng ngờ được Nguyễn Ấu San sẽ trả lời như thế, liền ngẩn người, sau đó cô ta đỏ mặt, cả giận nói: "Quả nhiên vì tiền nên cô mới bám dính lấy Thẩm Túc, không ngờ cô lại là người đê tiện như thế, chỉ biết đến tiền thôi sao?"
Tô Mạn Nhu tự cho bản thân mình thanh cao, chỉ lấy giá trị vận khí trên người đàn ông chứ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện lấy tiền của bọn họ, đến cả quà cũng chẳng nhận. Cũng vì thế mà đám đàn ông kia nghĩ cô ta là người thanh thuần, không ra vẻ, khác xa so với đám yêu tinh xinh đẹp suốt ngày chỉ nhắm vào tiền của bọn họ.
Cô ta lấy đâu ra hơn 8000 vạn? Dù có tiền cũng không thể nào đưa hết cho Nguyễn Ấu San được.
Nguyễn Ấu San đương nhiên biết Tô Mạn Nhu không có tiền cho nên mới thuận miệng nói thế.
Dù sao, cô với Thẩm Túc cũng đâu phải quan hệ bao dưỡng, cái gì mà rời đi với chẳng ở cạnh?
Bọn họ chỉ là bạn bè đơn thuần, nhưng giờ cô càng giải thích thì Tô Mạn Nhu càng không tin.
Mà nếu Thẩm Túc với cô có đang yêu đương hẹn hò thật thì cũng không đến lượt Tô Mạn Nhu quản.
Tô Mạn Nhu hết ngủ cùng Phó Thuân Viêm rồi lại ngủ với Đoạn Á Huy, thậm chí còn chân trong chân ngoài với Phó Việt Hành, bây giờ còn đang đi công lược Tiêu Thượng Kỳ, vậy mà còn không biết xấu hổ đòi cô rời khỏi Thẩm Túc ư?
Bộ tưởng bản thân có khả năng nên chuyện với Thẩm Túc hả? Mơ nha!
Hay là bản thân Tô Mạn Nhu nghĩ người đàn ông cô ta không thể có được thì người khác cũng không thể có?
Ăn ở gì ngang ngược vậy? Dẹp nha!
Nguyễn Ấu San quyết định phải khiến cho Tô Mạn Nhu tỉnh ra: "Không sai, tôi chính là người yêu tiền vậy đó. Nói thật nghe nè, giờ cô có cho tôi một trăm triệu, tôi cũng không có rời khỏi Thẩm tiên sinh đâu. Nghĩ coi, bản thân anh ấy trị giá hơn cả trăm tỷ, mắc gì tôi phải vì chút tiền mà bỏ qua cả mỏ vàng vậy? Tôi không thích tiền của người khác, tôi chỉ yêu tiền của anh ấy thôi. May sao anh ấy cũng không thích người đẹp khác, anh ấy chỉ thích người như tôi thôi."
Nói xong, Nguyễn Ấu San còn sờ sờ mặt mình: "Ây da, là tại tôi đẻ ra khí chất quá đỉnh thôi."
Trong khi đó, Tô Mạn Nhu phải dựa vào giá trị vận khí tích được mà dùng hệ thống nâng cấp nhan sắc từ 70 điểm lên 90 điểm như bây giờ, cô ta nghe thế mà tức đến nghiến răng.
Gương mặt này của Nguyễn Ấu San, chẳng cần trang điểm cũng dư sức đạt 99 điểm, không có chỗ nào là không đẹp.
Còn cô ta phải chịu đủ đắng cay, điểm tô kiểu gì cũng chỉ đến được 90 điểm là cùng.
Nguyễn Ấu San lại tiếp tục kích thích Tô Mạn Nhu: "Còn mấy người như Phó Thuân Viêm với Đoạn Á Huy mới bị cô dùng mị thuật mê hoặc, dễ dàng bị cô quyến rũ. Bọn họ vì cô chuyện gì cũng làm, căn bản đâu phải vì yêu cô đâu, chẳng qua là tại vì bị tẩy não, lú lẫn thôi.
Còn Phó Việt Hành sau khi phát hiện bộ mặt thật của cô cũng đâu thèm để ý đến cô nữa đúng không? Giờ chỉ còn Tiêu Thượng Kỳ nè, mà hình như cô cũng chưa có đụng tay đụng chân gì ha.
Nếu không có chút tà thuật kia, bọn họ chắc chắn sẽ không thích cô. Chút nhan sắc này của cô coi thì cũng được đó, nhưng mà tâm cô vừa dơ vừa bẩn, cô cũng đâu có yêu thương gì bọn họ chứ, người duy nhất mà cô yêu, chỉ có bản thân cô thôi."
Tô Mạn Nhu: "CÔ nói bậy! Bọn họ rõ ràng ai cũng thích tôi! Nếu không phải do cô phá thì bọn họ chắc chắn đều yêu tôi đến chết mê chết mệt!"
Đám đàn ông này đều là công cụ để cô ta thu giá trị vận khí thôi mà, mắc gì cô ta phải vì bọn họ mà hi sinh chứ? Nhưng đối với Thẩm Túc thì là cô ta thật sự chân thành, tại sao đến một cái ánh nhìn anh cũng không chịu dành cho cô."
Con nhỏ Nguyễn Ấu San giờ đứng đây chỉ trích cô ta không thật lòng với đám đàn ông kia, nhưng chẳng phải Nguyễn Ấu San cũng chỉ yêu tiền của Thẩm Túc thôi sao?
Con nhỏ này thật sự đáng chết mà!
Tô Mạn Nhu tức mình liền nhào về phía Nguyễn Ấu San, định đẩy Nguyễn Ấu San xuống cầu thang.
Đúng lúc này, Hình Miểu nãy giờ núp ở lầu trên liền chạy xuống, nhanh chóng kéo Nguyễn Ấu San qua một bên.
Tô Mạn Nhu dùng hết sức nhào tới, không có điểm ngăn lại, cũng không thể thu lực lại, cả người liền lao xuống cầu thang...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.