Thiếu nữ chạy trên đồi dốc hoang vắng, trên tay chân có gắn rất nhiều thiết bị kim loại thỉnh thoảng va chạm vào nhau phát ra tiếng vang, ánh mắt thiếu nữ đen nhánh trong suốt chứa một tia kiên định động lòng người. Cô dừng lại dưới một tán cây khá lớn, đứng đó quan sát thảm thực vật đang sinh trưởng tươi tốt uống một ngụm nước, lại hướng tâm nhìn lên một nơi xa xăm.
Cường độ tập luyện đang dần được tăng lên, thân thể nõn nà này sẽ được thay một lớp giáp đầy mạnh mẽ mới đều thuộc vào thời gian cùng kiên trì.
Có thể thay đổi thể chất nhưng đạt đến thân thủ bất phàm trước đây là khá khó khăn.
Quy Dạ ngồi xuống đám cỏ kia, không nhịn được nhíu mày.
Cô của bây giờ đúng là bị chèn ép đến thế bị động, không có nắm đấm đủ mạnh cũng không có tôn nghiêm không thể chọc đến như trước, chỉ là một cái danh Khương tiểu thư dần xuống dốc mềm nhoặt tựa vào mấy cái hôn ước giữa các gia tộc giàu có mà sống qua ngày.
Con mẹ nó, cứ đợi đấy!
Quy Dạ chạy xuống sườn núi,chạy rất lâu đến khi cảm thấy chân dần như mất cảm giác mới xuống được dưới đất bằng, cô nhanh chóng len lỏi đến gần bờ tường lựa một góc chết mà leo vào bên trong.
Vào trong nhà liền ngồi xuống ghế salon, mặc kệ bóng dáng nam nhân từ phòng bếp chạy ra sắc mặt lo lắng.
Tề Nam nhìn bàn chân trắng noãn vốn có nhiều mãng bầm tím, đùi cũng không trắng thuần như trước mang rất nhiều vết thương ứ lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-mau-ga-mau-ga-a/1254471/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.