Không khí chìm vào im lặng, cô cất giọng lãnh băng của mình dây buộc tóc cũng bị tuột ra gió thổi làm tóc cô bay phất phới.
- Bộ tôi có nhờ anh giúp? Hình như anh xem thường tôi thì phải bớt lo chuyện bao đồng thì anh còn sống lâu được, còn từ cám ơn anh không xứng để nghe đâu, mong đừng bao giờ gặp lại- cô bỏ đi bỏ lại bóng dáng đứng như tượng đá của nam chính.
- Thật là anh kết em từ khi gặp em ở Tề gia rồi còn Hiên Nhu chỉ để giải khuây khi buồn chán thôi, lạnh lùng thật đó cô bé nhưng cái gì mà anh muốn thì không bao giờ để mất đâu- Tử Trạch nhìn bóng cô khuất rồi quay đi hướng ngược lại.
Cô đi về nhà với tâm trạng bực bội, vừa tới nhà cô leo ngay lên phòng đặt thân mình xuống giường chắc cô phải chuyển nhà để dễ dàng đi chơi quá.
Nghỉ ngơi tới 5h chiều cô xuống nhà ăn cơm cùng gia đình lâu rồi cô không được có bữa cơm gia đình ngoại trừ ông đang có việc bận thì tất cả người trong nhà đều ngồi ăn cơm.
Ông nói là sẽ đi du lịch cùng mấy ông bạn già khi sinh nhật ngày mai của cô kết thúc, Tiểu Thiên thì trường bắt phải học nội trú nên Tiểu Thiên sẽ ở lại trường mỗi tuần về một lần.
Tiểu Thiên cứ lải nhải với cô là không muốn nội trú, còn nếu em đi thì ai bảo vệ chị, lỡ có ai bắt nạt chị,.... cư nhiên sau khi cô đi thằng bé này biến thành ông cụ non hồi nào vậy.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lanh-huyet/230088/chuong-28.html