- Hu Hu, sao Thiên tới đây mà không nói cho mình biết, làm mình phải tốn công đi khắp nơi để tìm cậu- cô bé ôm chặt Tiểu Thiên không buông, khiến nhóc muốn thoát ra cũng khó khăn.
- Buông mình ra Triệu Thanh Khuê, vì sao cậu lại ở đây đáng lẽ bây giờ cậu phải ở nhà rồi chứ, trở về đi đừng có bám theo mình nữa- Tiểu Thiên dùng hết sức đẩy con đĩa đang bám trên người mình lên, giọng nói có chút bực bội.
Vừa nói xong nhóc liền bị một cái ký đầu thật mạnh, người đánh không ai khác ngoài cô ra, chưa kịp mở miệng phản bác, lời nói bị cô chặn ngay, giọng điệu hối thúc:
- Đàn ông con trai mà nói chuyện với con gái như vậy đấy hả? với lại người tới nhà coi như là khách còn không mau mời người ta ngồi, đừng để chị mất mặt chứ.
Tiểu Thiên vò đầu một cách bức bối rồi kéo ghế kế bên mình ra cho cô bé ngồi, tiếp đó cũng biết an phận mà ngồi yên một chỗ, không tiếp tục quậy phá nữa.
- Cuối cùng cũng có người trị được nhóc này rồi, mà nhìn hai đứa cũng hợp đấy, hay là đợi hai đứa lớn lên rồi lập hôn ước cho tụi nó luôn đi, ý kiến của anh như thế nào Ngôn Nhi có phải rất hay đúng không?- Kan nói đùa lời nói không ngừng đâm thọt ai đó.
- Ý kiến không tồi, Khuê Nhi em nghĩ như thế nào, nếu em không cảm thấy thằng em chị phiền phức thì em có đồng ý không?- cô cũng góp vui, nhưng có một chút muốn điều đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lanh-huyet/1029616/chuong-83.html