- Tôi sẽ hẹn gặp cô ở căn cứ, có vẻ tôi biết được ai đứng sau tất cả chuyện rồi- mắt cô lóe lên tia sáng, cũng một thời gian rồi cô chưa gặp người đó.
- Em biết được chuyện gì rồi, Ngôn? - phía sau cô truyền đến một tiếng động, là giọng của một người đàn ông, không phải cô đã cài đặt thiết bị xung quanh dãy hành lang của phòng rồi hay sao.
Bất ngờ quay lại thì thấy vẻ mặt của Đình Khang đen lại, anh ta cư nhiên dám lên phòng cô, quan sát thì thấy được quần áo có vài vết rách, nhưng sao không bị thương tay nghề cô chắc bị lụt đi nhiều rồi.
- Anh không biết vào phòng của con gái là phải gõ cửa hay sao? đó là một phép lịch sự tối thiểu chẳng lẽ Đặng thiếu đây không nhớ- cô nhíu mày, giọng nói có vẻ châm chọc, thói quen của cô cho đến bây giờ là không thích bất kì một ai vào phòng của cô cho dù người đó thân có thân thiết.
- Xin lỗi, tại vì anh muốn nói chuyện riêng với em, anh biết là anh là, nhiều thứ không đúng với em, liệu anh còn cơ hội? anh muốn theo đuổi em thêm một lần nữa- Đình Khang bước thẳng đến trước mặt cô.
- Bây giờ không phải là lúc nói chuyện đó, nhưng.....nếu công việc lần này anh làm tốt thì có lẽ tôi sẽ cho anh một cơ hội- cô nói xong liền xua tay đuổi khách.
- Nhưng còn chuyện lúc nãy anh nghe thấy em đã tìm thấy được ai là người làm ra những chuyện gần đây, thực ra em có thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lanh-huyet/1029613/chuong-80.html