Anh là con của một gia đình có tiếng trong xã hội, nhưng mọi người người anh sẽ hạnh phúc lắm, có thật là như vậy không? trong khi mẹ thì luôn luôn đi bar để vui đùa cùng với những người đàn ông khác, còn ba thì lại là một ông trùm của giới hắc đạo từ lâu ông ta đã không còn cảm xúc nào, ông ta chỉ là một cỗ máy giết người.
Người mà ông ta huấn luyện đều là những sát thủ bậc cao, đều là những cỗ máy giết người trong đó có cả anh, thực chất ông ta cưới mẹ là vì gia đình sự ép buộc của gia đình nhưng khi cưới bà ta xong chính ông ta tự tay tiêu diệt gia đình và nối nghiệp công việc của cha ông ấy.
Trong một lần ông ta bị chính bà ta bỏ thuốc nên đã sinh ra anh, chứ hai người thực sự không có một chút tình cảm nào cả, và anh bị coi như là đứa con tội lỗi của gia đình anh, vào một ngày cả ông ta và bà ta đều ra ngoài nên anh lén chốn đi.
Tình cờ anh thấy một bóng dáng nhỏ nhắn đang ngồi khóc ở gốc cây , cô bé mặc một cái đầm màu trắng, tóc dài đến lưng cứ như một thiên thần nhỏ đang lạc ở chốn trần gian này, anh theo bản năng đi tới chỗ cô ngồi.
- Nè sao cậu ngồi khóc ở đây?- cậu hỏi, cô bé có vẻ giật mình ngước mặt lên, khuôn mặt đó làm cậu ngạc nhiên làm sao có người dễ thương đến thế, cậu thất thần trong vài giây cho tới khi cô bé ấy lên tiếng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lanh-huyet/1029573/chuong-40.html