Nguyên chủ mặc dù đã không còn thích tên này nữa nhưng vẫn rất nhiều lần vì nể tình lúc thanh mai hồi bé nên cũng rất dung túng hắn ta .
Chỉ cần cô ấy có thể giúp được gì thì sẽ cố giúp hắn cho bằng được .
Mặc dù ba mẹ và anh cô ấy không cho cô ấy tiếp xúc với hắn ta nữa vì con người thật của hắn ta như nào họ biết rõ nhưng nguyên chủ không tin .
Cô ấy chỉ tin vào những điều mà cô ấy đã chứng kiến thôi , nên mấy lời đấy cũng chỉ là gió thổi bên tai .
Hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến cô ấy cả ! Và ... hắn ta cũng là một trong những nguyên nhân khiến cô ấy đau khổ đấy !
Một người là thanh mai từ bé sẵn sàng hại cô ấy vì một con nhỏ bạch liên hoa mới gặp chỉ cách đây vài tháng ?
Mọi thứ cứ như thế mà sụp đổ khi sự thật được phơi bầy thôi !
Cô ấy cũng là một con người nên cũng bị ảnh hưởng không nhỏ bởi cú sốc này chứ !
Mà cũng chả trách ai được !
Họ làm gì là quyền của họ mà !
Có trách là trách nguyên chủ quá ngây thơ và ngu người thôi !
Chậc ! Đôi khi ngu cũng là một cái tội đấy !
" Có chuyện gì sao ? " Hắn đứng lên đỡ cô ngồi xuống .
" Không có gì đâu ! " Cô nhàn nhạt nói không quên cầm ly rượu vang nốc cạn mấy ngụm còn lại .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lang-thang-muon-ve/3277671/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.