Cô đứng dậy ép mấy bọn đang đứng co ro ở góc tường uống loại thuốc đó .
Tiếp theo là bắt mấy bọn còn lại ra hết ngoài khoá cửa kho lại thật chặt rồi phái người của cô đến canh ở đấy luôn .
Còn lũ bò lạc này cô đưa bọn đó đến trước đồn cảnh sát với tội danh là bắt cóc .
Sau đó gọi đám chó săn đến nơi mà cô bị bắt để nhập cuộc .
Làm mấy việc này cũng khá là phiền phức và mất thời gian nên có thể điều cô đang nghĩ sẽ không thành công như ý muốn được nên nếu không thành thì cô cũng chẳng thất vọng gì lắm .
Mặc dù hơi tiếc một chút.
Lúc cô về đến nhà là trời đã chặng vạng tối rồi mà theo lời cô nói với hắn thì khoảng thời gian này cô mới vác cái mặt về thì thật sự là quá muộn .
Khi vào không những không ấm hơn một chút mà lại lạnh đến cực độ .
Cảm giác như có một thứ gì đó bị kiềm nén trong căn phòng này vậy .
Xung quanh tối đen như mực chỉ có một vài ánh sáng yếu ớt hắt vào từ cửa sổ còn đang mở ở phòng bếp khiến cái bóng đen của hắn bại lộ trong tầm mắt cô.
Một bóng đen đơn độc và có chút đáng thương .
Cả người cô bỗng rơi vào trong một vòng tay lạnh lẽo.
Người hắn rất lạnh , không còn ấm áp như trước nữa .
Hắn tưởng cô sẽ không về nữa chứ !
Hắn đã phải ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lang-thang-muon-ve/3277669/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.