" Cạch ! " Cô mở cửa bước vào nhưng hắn vẫn không chạy ra ôm cô mà cứ ngồi im trên chiếc sofa ở phòng khách .
Nhìn từ góc này của cô chắc hắn đang gục đầu xuống .
Mẹ ! Lại cái dell gì nữa đây !
Nhưng cô vẫn làm như không có gì mà lướt qua hắn , đi vào phòng bếp .
Sau đó cô bưng ra với một đĩa bánh ngọt vị socola trên tay đưa xuống trước mặt hắn nhưng hắn lại quay phắt đầu đi phía khác .
Tỏ vẻ không thèm quan tâm và giận giữ có chút dễ thương .
Nhưng đâu có liên quan đến cô , không ăn thì thôi !
Cô cũng kệ hắn đi làm việc của mình và khi làm xong cũng đã tối muộn rồi nhưng khi cô ra phòng khách hắn vẫn ngồi đấy xung quanh là một mảnh tối đen thì lúc đó cô mới giật mình nhớ ra là hắn đang ở nhà cô .
" Cạch ! " Cô đến bật điện lên và đi đến chỗ hắn ngồi xổm trước mặt hắn ngước đôi mắt lên nhìn hắn .
" Em không thương anh nữa sao ? " Hắn rũ mắt xuống nhìn cô , trong mắt có chút chua xót .
Người trong lòng của cô là ai ?
" Em thương anh nhất ! " Hắn lại bị cái dell gì nhập nữa vậy .
Nhưng có lẽ như vậy thì cô mới thích hắn .
" Nhưng ở kiếp trước em nói em đã có người trong lòng rồi ! " Cả ở kiếp này nữa , hắn không biết người cô thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lang-thang-muon-ve/3277658/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.