Hắn đứng lùi ra đầu hơi gục xuống nhìn như một chú chó con bị chủ mắng khi mắc lỗi.
" Đi về nhà với tôi ! "
Cô vươn tay ra bắt lấy tay hắn mở của và kéo hắn ra đi bằng cửa sau .
Nếu cô mà đi bằng cửa trước thì chắc phải giải thích mệt lắm đây .
Nhưng thật sự là trùng hợp như vậy sao ?
Cô có chút khó tin .
Nhưng cô không biết rằng đây không phải là trùng hợp mà có người đã sắp xếp .
Tại một địa điểm khác .
" Liệu con bé có gặp được không ? "
Bạch phu nhân là người đầu tiên lên tiếng gọi .
" Tôi cũng không chắc ! Việc đấy có lẽ là nên để do duyên phận .
Hai bên chúng ta vẫn là nên chỉ đứng ngoài cuộc thôi ! "
Ông Bạch lên tiếng trả lời .
" Ba à ! Con bé còn chưa thành niên mà ! Sao có thể quá đáng như thế chứ ! " Sao con bé lại xui xẻo khi vớ phải hai ông bà này chứ !
" Quá đáng cái gì ? Ba đã tìm hiểu kĩ thằng bé đó rồi ! Với lại con của ông bạn đã chơi từ trong bụng mẹ với ba thì lấy đâu ra cái để mà chê ! Yên tâm thằng nhóc đó rất được có sẽ không làm gì quá phận đâu ! "
Ông Bạch cằn nhằn !
" Nhưng mà .... " em gái con nhìn ngon như thế thì chắc thằng đấy bị mù mới không làm gì cả .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lang-thang-muon-ve/3277651/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.