Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95
Chương sau
" Anh trèo lên trước đi ! À ! Liệu anh có trèo được không đấy ! Nói trước tôi không giúp anh đâu ! Trèo lên rồi biến nhanh đi ! " " Được rồi ! Tôi sẽ cố hết sức cô đừng có đuổi tôi . Tủi thân lắm ! " Khoé miệng cô trực tiếp giật lên mấy cái . Có lẽ cái tên tiểu thụ là cái tên đâu có sai ! " Thôi được rồi nhanh rồi lượn đi ! " Không biến thì lượn . Từ đồng nghĩa với mấy từ này cô không thiếu . " ... " Hắn từ chối nói . Có bạn gái như thế này chắc phải nhịn đến thổ huyết mất ! Nhưng mà hắn thích . " Phịch ! " Tuy động tác có chút cứng ngắc vì phải kiêng dè mấy vết thương nhưng vẫn đủ cho người ta thấy người đàn ông này đã trèo tường thành thục tới mức nào . Cô khẽ ' chậc ' một tiếng . Chắc mình phải chờ thêm một lúc nữa không thì hỏng hết hình tượng mất . " Phịch ! " Vào lớp thôi ! " Này ! Cô em ! Đứng lại anh bảo ! " Giọng nói khàn khàn chợt cất lên nhưng vẫn không thể ngăn được bước chân cô . " Anh bảo mày đứng lại ! " Hắn ta dơ một tay ra chặn ngay trước mặt cô và đằng sau đó có thêm mấy tên vịt xấu xí nữa bắt đầu hiện diện . Cô ngước đôi mắt lên nhìn hắn như nhìn một vật chết hoặc nói đúng hơn là chỉ coi hắn ta là không khí không hơn không kém . " Tao ? Ha ! Mày nói thì tao phải nghe à ! " Chỉ bằng mày mà cũng đòi ra lệnh cho tao . Đang đùa đấy à ! " Này ! Cô em đừng có mà không biết điều như thế ! " Hắn ta nói bằng giọng cợt nhả đúng chuẩn học sinh cá biệt . " Ừ ! Chị đây không biết điều đấy ! Quản được à ! " Ngon thì nhào vô. Có giỏi thì đánh thắng chị đây rồi chị cho nói tiếp nhé ! " Ha ! Cô em ngon thế này sao lại có thể đi với thằng nghèo kia chứ ! Chỉ bằng đi với tụi anh đảm bảo em sẽ được thoả mãn ! '' Ha ! Xem ra bọn này vẫn chưa biết thân phận của nguyên chủ rồi . Chúng mày hôm này gặp phải vận cức chó rồi bé à ! Mà khoan đã ! ' Thằng nghèo ?' Lúc này cô mới bắt đầu quay đầu lại phía sau . Ha ! Thì ra là đang chỉ đại thiếu gia kia sao ? Cũng phải thôi thân phận của hắn là bí mật mà bọn này không biết cũng không có gì lạ . Chậc ! Vừa nãy băng bó thành công cốc rồi ! " Đừng có xúc phạm nhan sắc của hắn như thế ! Hắn sẽ tủi thân đó ! " " Cô em ... A ! " Đây là đang nói bọn hắn xấu sao ! Mẹ kiếp ! Còn dám đánh ông đây ! Hừ ! Rượu mời không uống mà cứ thích uống rượu phạt . " Đừng trách tụi anh vô tình . Là em không biết điều ! " Nhân vật phản diện bao giờ cũng chết vì cái tội lắm mồm . " Chị đây thách các bé đấy ! Lên đi ! " \_\_\_\_ " A ! Tụi bây ... rút ... con đàn bà chết tiệt ! Chờ đó ! " Đếch chờ đấy ! Chị mày sợ mày quá ! Cô xoay người lại hướng đến chỗ hắn ngồi xổm xuống hai tay đặt lên đầu gối . " Tôi ... xin lỗi ! " Hắn cố ý đấy ! " Haizz ! Xin lỗi làm cái gì ! Vết thương còn đau nữa không ? " Cô dơ một tay lên vén tóc cho hắn để lộ ra cánh tay thon dài trắng nõn . " Một ... một chút ! " Hắn muốn cô băng bó cho hắn thêm một lần nữa ! Dùng cách tổn thương bản thân mình để tiếp cận cô đúng thật là quá ấu trĩ . " Ngồi im đi ! Để tôi băng bó cho ! Gương mặt thế này mà để lại xẹo thì phí lắm ! " Cứ yếu đuối như thế này thì mai sau có thể chăm sóc cho ai được đây . " Được rồi ! " Thời gian ở bên cô thật là nhanh . Nhanh kiến hắn muốn phát điên . " Chẹp ! Xong rồi ! Từ mai đừng để bị thương nữa ! Hết việc rồi thì lượn đi ! " Phiền phức quá ! " Nhưng ... tôi không đứng lên được ! " Chân hắn quả thật có chút đau . " Aw ! Sao anh phiền phức thế nhờ ! Lên ! " ![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1596121792377.jpg-original600webp?sign=22cc60ecb1103fd5d38a9cc32fed1242&t=5fff8980)
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95
Chương sau