" Hừ ! Sao con người hay tự đi rước phiền phức cho mình thế nhờ !
Chơi một cực phẩm như kia còn chưa đủ hay sao mà lôi chị đây vào làm dell gì ?
Chưa thấy đủ à ? Hả ! "
Cô dẫm một chân lên ngực tên đầu đàn , người khom ngồi xổm xuống khiến cho hàng ngàn sợi tóc xanh đung đưa trong gió , rũ đôi mắt chứa đầy sự uy hiếp nhưng sâu thẳm trong đó chỉ tồn tại sự bình tĩnh không quan tâm đến bất cứ thứ gì .
" Đủ ... đủ rồi ! Bà ... bà chị tha cho tụi em đi ! Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng ... về ... về sau tụi em không dám nữa đâu ! "
Bà chị này hung dữ quá !
Mẹ ơi ! Con muốn về nhà !
Tên cầm đầu nước mắt nước mũi đầm đìa mếu máo khóc như một đứa con nít bị người khác dành kẹo mà không có sức lực để phản kháng.
" Chậc ! Khóc cái gì ! Tôi cũng không giết cậu đâu mà sợ ! Đứng lên hết rồi biến đi !
Nhưng nên nhớ tém tém cái mồm lại không thì ... tặc . Hiểu chưa ? "
Cô ra hiệu động tác cắt cổ , thu lại chân khôi phục lại tư thế lười biếng , tự phụ như hết thẩy mọi chuyện đều không liên quan đến cô .
" Bà chị ! Thu nhận em làm đồ đề đi !
Em thề từ nay sẽ không đi bắt nạt người khác nữa đâu "
Hí hí ! Có lão đại ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-lang-thang-muon-ve/3277636/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.