- Thượng Cung Thiên, anh đừng tưởng tôi không biết anh đang nghĩ gì, tốt nhất là anh nên thật thà cho tôi!
Di Di uy hiếp nói, trên người là bộ váy khi nãy, bốn tên đàn ông đã bị cô làm cho muốn đi bệnh viện.
- Ồ, ra cô cũng thông minh?
- Thượng Cung Thiên, anh buồn không? Nhạc Nhạc mất rồi, anh đau khổ chứ?
Di Di nhìn Thượng Cung Thiên nói, aiz. Hắn ta đúng là biến thái! ='=
- Tất nhiên, Nhạc Nhạc đi rồi, con tôi cũng đi mất. Chỉ còn tôi...
- Thượng Cung Thiên, tại sao? Anh lại muốn hành hạ tôi?
- Là cô đã cướp mất cô ấy...Là cô...
- Tôi biết, nhưng, sát nhân chân chính không phải tôi!
- Tôi biết, cô muốn nói là kẻ đã đẩy Nhạc Nhạc.
- Không! Là mẹ anh! Là mẹ anh ép tôi, là mẹ anh thiết kế Nhạc Nhạc tai nạn.
- Mẹ tôi sao?
- Thượng Cung Thiên, tôi mệt quá rồi, tâm lý anh không ổn định. Vì vậy, tôi mong anh hãy bình tĩnh, nhé? Tôi sẽ dúng 6 ngày còn lại đế đưa anh chứng cứ, anh nên bình tỉnh.
.
.
.
Được rồi, tôi cũng mệt rồi. Mệt quá~
Haiz, tôi cũng mệt muốn chết, đang yên ổn lại phải về hiện đại, dính vào hắn ta - kẻ không bình thường. Vụ án khùng khùng nào đó nữa. Ôi~ đầu của tôi.
Di Di mềm lòng, đem anh ôm vào lòng.
- Thượng Cung Thiên, tôi muốn anh nhớ, tôi không phải kẻ giết Nhạc Nhạc, anh phải nhớ.
- Ừ.
- Phải nhớ, không được đối xử với tôi quá đáng, tôi không hề có tội!
- Ừ.
- Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-la-vo-nam-chinh/1414370/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.