Buổi sáng hôm nay, khác với hôm qua. Bầu trời trong xanh hơn hôm qua, cô thức dậy việc đầu tiên không phải là ôm bồn cầu caca (cô đã nhận cái vật đáng yêu kia làm caca rồi).
Mà là...
- Thượng Cung Thiên!!!! Anh lăn khỏi giường tôi!!!!
Cô hét lớn, cái con người như heo nái kia vẫn nằm ngủ ngon lành. Vừa tỉnh dậy đã xém bị ngạt thở mà lìa xa trần thế!
Khỉ khô chó đẻ, ôm nhau ngủ là lãng mạn sao!? Cô thấy đó chính là hành động ngu ngốc! Nhìn xem cứ đà này, main trong truyện sẽ không chết vì nữ phụ mà chết vì cái thứ gọi là 'lãng mạn, hường phấn' đó!!!
Tiểu Linh bé nhỏ: mama đang giận, phải nằm im! Mình có nên cổ vũ mama???
Tiểu Linh thăm dò *đạp nhẹ*
'Á' Đứa con kia!!! Im lặng!!!
Được rồi, sáng hôm nay, hắn sẽ ngoan ngoãn.
Thượng Cung Thiên ngồi dậy, oáp! Bên cô chỉ muốn ôm cô ngủ.
- Di Di, dậy nào. Ngoan.
Hắn bình tĩnh ôm cô vào phòng tắm, cho cô vệ sinh răng miệng. Sáng sớm mà không đánh răng, sẽ rất tởm!
Hắn cùng cô đi xuống lầu. Cô mặc một chiếc váy xuông thoải mái màu xanh nhạt, hắn mặc một áo phông rộng rãi họa tiết 'ấn độ' quần lửng màu be.
Hai người nhìn có vẻ phá lệ thoải mái cùng sức sống.
Tố Tố đã cưỡng ép Lý Thường Nhu mà chuyển sang bên đó. Vì vậy, hắn ta lại ở với cô, như mấy ngày trước! Thật không có gì vui lắm.
Hắn đang ngồi trước laptop, công việc khá nhiều nên hắn sẽ giải quyết sớm nhất để ở cùng cô 'bồi dưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-la-vo-nam-chinh/1414353/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.