Huhu, tớ buồn kinh khủng. Vote khó lắm sao? Vote cũng đâu tốn tiền!? Mua đồ ăn thì phải trả money. Tớ đã tốn cực nhiều tình cảm mà sao không ai đoái hoài vậy!?
----------- T_T ----------
Di Di được chuyển xuống phòng bệnh thường. Chỉ cần tỉnh lại là có thể về nhà.
Cô tỉnh lại trong bệnh viện. Màu trắng đặc trưng của bệnh viện làm cho cô có chút khó chịu.
Trên người vẫn là bộ váy xuông hồi sáng. Có vẻ cô không bị bệnh quá nghiêm trọng.
Cô vui vẻ xuống giường. Căn phòng đơn vì thế trở nên im lặng.
Cô lang thang ra ngoài bệnh viện. Tiền viện phí cô cũng không trả, cô không mang theo ví mà? Coi như ăn chùa vậy!
Lái xe về nhà, cô dự định sẽ gọi điện hỏi thăm Cự Giải tình hình sức khỏe sau.
Trời đã trưa rồi, cô lại nghỉ làm. Tiền lương chắc chắn bị phòng nhân sự rút hết!
Ăn gì đây? Trong tủ lạnh toàn mấy thứ ăn nhanh, cô vẫn là đi mua thức ăn về thì hơn.
'cạch'
Cửa nhà mở ra, Tố Tố kệ nệ cầm đống đồ ăn, Lý Thường Nhu cũng theo sau đi vào.
Vẻ mặt Tố Tố vui vẻ nhìn cô, Lý Thường Nhu thì... ách, sao hắn u ám vậy?
- Di Di, Thượng Cung Thiên đâu rồi?
Lý Thường Nhu đưa đẩy nhìn cô.
Cho cô xin, làm sao cô biết hắn ta ở đâu?
- Này, vợ mà không biết chồng ở đâu thì thật không tốt!
Hơ, Tố Tố đang nói cô sao? Cô là vợ hắn à?
Trừng mắt nhìn Tố Tố. Tố Tố bình thường nói.
- Cô bạn ngốc này! 23 tuối còn ngô nghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-la-vo-nam-chinh/1414351/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.