Sáng hôm sau, mọi người đều biết Công ty sản xuất Nguyễn thị đã sụp đổ. Số nợ vì phá hợp đồng thống kê là một con số kinh khủng. Ai cũng chậc chậc lưỡi, xem ra...gió đổi chiều rồi!
Di Di nghe thấy vậy không có nhận xét gì. Chắc Nguyễn Nhạc sẽ khổ sở lắm. Cô dự định sẽ nghỉ phép sáng nay, cô cần đi khám, sáng nay cô đã nôn chết đi sống lại gần mấy chục lần, mật vàng sợ cũng phải moi ra quá!
'Kinh koong'
'Cạch'
- Thượng Cung Thiên? Anh đến đúng lúc lắm. Tôi muốn nghỉ phép!
- Được, hôm nay anh cũng nghỉ phép! Chúng ta đi đâu đó chơi?
- Tôi phải đi khám sức khoẻ. Anh về đi, không tiễn nhé.
Hắn nhanh chân lách người vào nhà cô, từ khi nào cô đã không sợ hắn rồi? T_T ??
- Em bị sao ah?
- Không biết.
Sao cô ấy cứ chống đối hắn thế? Hắn bực bội ép cô vào tường, chặn lại cái miệng nhỏ nhắn, bàn tay bắt đầu di động. Hành động rất quen thuộc như thể làm cả trăm lần, bàn tay nhanh chóng di chuyển vào chỗ nhảy cảm.
Không thể trách hắn dâm dê được, đây là hành động suốt 3 năm qua đấy! Bình thường thôi.
Nước mắt cô rơi từng giọt từng giọt, chạm đến đầu lưỡi của cả hai.
Hắn khẽ thả lỏng ra. Buồn bã nhìn cô, cô tức giận nhìn hắn khóc rống!
-Thượng Cung Thiên! Anh ức hiếp tôi, huhu, anh lúc nào cũng ép buộc tôi, anh không thương tôi!
Hình như cô nói sai gì rồi? Nhưng lúc này cảm xúc cô vỡ òa. Chỉ lảm nhảm câu nói mắng chửi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-la-vo-nam-chinh/1414347/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.