Hôm sau cô vào công ty Trịnh thị trước giờ cô chưa từng vào công ti nên không ai biết cô là TRịnh tiểu thư,cô lại gần bàn nhân viên.
-Cho hỏi phòng chủ tịch lầu mấy vậy?
Cô nhân viên thấy có người hỏi thì ngước đầu cười nói thì nháy mắt kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô,cô liền ghen tị khinh thường nói
-Hừ,cô là ai nhìn cách ăn mặc này cô tưởng đây là dành cho người nghèo đến sao,cô tưởng dùng vẻ đẹp này quyến rũ chủ tịch sao, cô có biết chủ tịch có vợ có con không hả,ngài có bao nhiêu cô gái đến đây muốn lên giường còn không được chứ đừng nói cô,cô đi đi.
Hạ Băng cười lạnh híp mắt nguy hiểm nhìn cô ta khiến cô ta rùng mình tuy sợ thật nhưng vẫn kiêu ngạo châm chọc
-Cô nhìn cái gì,còn không mau đi không thì tôi không khách khí mà gọi bảo vệ đấy-
Giọng của ả không lớn nhưng mọi người ở đây đều nghe thấy hết bu lại chỉ trỏ,khinh thường,châm chọc Hạ Băng.
Cô cười sán lạn
- Tôi cho cô 1 cơ hội đừng để tôi đuổi việc cô nhé -
Ả không tin vẫn không nói khiến Hạ Băng càng cười bí hiểm
-Oh.. đây là cho cô tự tìm nhé
Hạ Băng bật điện thoại lên gọi
-Baba con đã về rồi đây,hiện con ở dưới sảnh nhưng cô nhân viên..
Hạ Băng xoay qua nhìn bảng tên của cô ả còn cô ả thì kinh ngạc
-Tên cô ta là Vũ Vũ,cô ta nói con kẻ nghèo hèn,không xứng đến đây bảo con cút về xem ra baba phải lấy lại công bằng giúp con nga~,cô ta nói con vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-la-tu-than/147493/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.