Lạc Quyên lần nữa hỏi: "Anh đã nhận định em là vợ tương lai của anh đúng không?" Giọng nói cô ngọt ngào thêm nhẹ nhàng làm Tuần Vũ hơi loạn, anh ấp úng trả lời: "Không... anh... anh."
"Anh mà nói anh chỉ thuận miệng là em chém anh đấy." Lời nói đe dọa kèm tức giận trên mặt của Lạc Quyên làm Tuần Vũ cạn lời...
Chém ư... haha... haha... sao cứ thấy cô giận rất đáng yêu nhỉ? Suy nghĩ này thật biến thái đi?!
"Anh nhận định em là vợ tương lai anh đó? Em không thích à?" Tuần Vũ nói xong cảm giác môi ướt ướt mềm mại quen thuộc, Lạc Quyên hôn Tuần Vũ, một nụ hôn mang theo vị ngọt theo sau là hai trái tim loạn nhịp anh và cô.
Hai trái tim đang thể hiện sự chung nhịp đập với nhau để chủ nhân của nó có thể thấy được đối phương cũng rung động như mình, để nó có bạn đời không phải lẻ loi hưu quạnh nữa.
"Chồng tương lai, em rất yêu anh." Lạc Quyên thủ thỉ, nụ hôn vốn là cô chủ động liền bị Tuần Vũ cướp biến thành bị động.
Mười phút sau cả hai mới buông đôi tay à nhầm, buông nhau ra.
Hơi thở đối phương vẫn đọng lại hai người... nhìn nhau rồi quay đi, rồi nhìn nhau rồi quay đi, rồi mệt vãi lìn.
...
Trên đường, Lãng Nịnh Thu bước đi khó khăn, bóng lưng cô đơn lạnh lẽo kia làm người thương hại đến tột cùng.
Nếu ai đó có thể cho cô ta cỗ máy thời gian thì tốt, cô ta sẽ trở về đêm đó... hối hận!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khuyet-tat-that-dang-thuong/1959796/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.