Lạc Quyên nghe thế cũng chỉ nói: "Tùy anh." Lạc Quyên không hứng thú với lịch sử, có lẽ lát sẽ vứt đi hoặc cho ai đó. Nghe từ vứt có vẻ lãng phí, à để ra viện đi trả lấy tiền mua truyện.
Lạc Quyên nghĩ đến truyện môi liền cười tươi hơn, Lạc Quyên không biết rằng nụ cười này suýt làm hồn Tuần Vũ thuộc về mình. Tuần Vũ sợ nhìn thêm chút nữa sẽ ngất nên nhanh chóng rời khỏi, để Lạc Quyên mơ mộng đẹp một mình, cho đến khi tỉnh mộng Lạc Quyên nhìn xung quanh đã không thấy bóng đâu nữa.
Ơ... về rồi à? Thôi, còn gặp mà. Lạc Quyên tính khi ra viện có lẽ lên trường học xem xét, cũng là muốn thử một chút cảm giác làm học sinh, cơ mà người chưa học hết mẫu giáo đã lên cấp hai cấp ba thế này... không biết học nổi không a!
Bên kia bà Liệu gọi cho trợ lý điều tra tường tận về Tuần Vũ, chỉ một tiếng sau liền có kết quả. Tuần Vũ, đại thiếu gia không được công nhận ở nhà họ Tuần, Tuần Vũ cũng là anh em cùng cha khác mẹ với Tuần Nghiêm, mà mẹ Tuần Vũ là bạn học lúc trước của bà, bà với bà ấy rất thân thiết lúc còn là học sinh.. từng hứa với nhau sau này lấy chồng sinh con, nếu người sinh trai người sinh gái sẽ cho hai đứa đính hôn, sau biến cố xảy ra, khiến bà và bà ấy không còn liên lạc nữa.
Thật không ngờ hiện tại có duyên như vậy, trời thật chiều lòng người, cũng nên liên lạc rồi. Bà Liệu tìm cách liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khuyet-tat-that-dang-thuong/1959758/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.