"Tình nhi đợi mẹ đuổi hai cái chướng mắt này đi đã." Bà Liệu quay qua vuốt ve đầu Lạc Quyên, vẻ mặt đầy sự cưng chiều. Lạc Quyên bất đắc dĩ hưởng thụ.
Hai cái chướng mắt: "..." Lãng Nịnh Thu và Tuần Nghiêm nào dám cãi lại vị tiền bối là bà Liệu, nên chỉ đành im lặng chịu bị bà Liệu nói.
"Tôi đây không mong có lần hai! Giờ thì cút!" Bà Liệu một khi tức giận là sẽ nói thô và gay gắt, nhưng sự tức giận đấy chỉ phát ra từ lời nói chứ không biểu hiện trên mặt, như lúc này, khuôn mặt bà Liệu hết sức bình thường.
Tuần Nghiêm, Lãng Nịnh Thu bị đuổi không thương tiếc, vẻ mặt hai người khi ra khỏi bệnh viện rất là đặc sắc.
Kể từ sau lần đó chẳng thấy hai người kia bén mảng đến nữa. Lạc Quyên mấy ngày tĩnh dưỡng hết sức bình yên, thoải mái ở bệnh viện, ăn ngủ, ngủ ăn. Cứ thế y như một con heo, Lạc Quyên hết ngày này đến ngày khác như vậy cũng cảm thấy vô vị, lên mạng thì bà Liệu bảo hại sức khỏe, cầm truyện đọc thì bảo hại mắt. Thật sự là trạch nữ như Lạc Quyên không cho lên mạng đọc truyện thì chết còn hơn, mà lúc con mắm mê truyện Lạc Quyên khi đang giằng co với bà Liệu thì một nam sinh bước vào.
Bà Liệu nghe thấy thế cũng hơi bất ngờ. đánh giá nam sinh, nam sinh cả người đều run run, bộ dạng nhút nhát cúi đầu chẳng ngẩng lên, trên người quần áo nghiêm chỉnh, quần áo như là đồng phục mặc ở trường, nhìn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khuyet-tat-that-dang-thuong/1959755/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.