Thẩm Vãn Tình: "Ta cảm thấy hình như cung điện của chúng ta vẫn thiếu vài thứ."
Huyền Điểu nhanh nhảu tiếp lời: "Cung chủ đại nhân, ngài thấy chúng ta còn thiếu cái gì?"
Tại sao tự dưng nó lại gọi cô là "cung chủ"? Nguyên do là thế này.
Những ma tướng ngày đó "tự nguyện" gia nhập phe phái của Thẩm Vãn Tình ban đầu cứ luôn miệng gọi cô là "ma quân đại nhân", nhưng cô lại không thích lắm vì nghe thế nào cũng thấy cách gọi này như là dành cho nam giới vậy.
Cô là một tiểu cô nương xinh xắn dễ thương thế này, cứ gọi như vậy thì ai dám yêu cô nữa? Thế là cô bèn nói: "Nếu cách ngươi thật sự muốn gọi thì gọi ta là cung chủ đi, từ này đồng âm với "công chúa", nghe rất cao quý."
Huyền Điểu nghe thế thì không vui lắm.
Bình thường nó há mỏ ra gọi cô là "nữ nhân đáng chết" đã quen rồi, bây giờ tự nhiên bắt nó sửa miệng cảm giác cứ quai quái thế nào ấy.
Thế là đêm đó Thẩm Vãn Tình bèn nhổ mấy cái lông đuôi của nó, tiện tay còn biến nó về hình dạng con bồ câu như trước làm cho nó tức xì khói đầu.
Ngày hôm sau, Huyền Điểu bắt đầu mồm miệng ngọt xớt gọi cô: "Chào buổi sáng cung chủ đại nhân, ngài đã ăn chưa? Ngài ăn gì rồi?"
Có con chim không có cốt khí này làm gương, không bao lâu sau tất cả mọi người bắt đầu gọi Thẩm Vãn Tình là cung chủ.
Thẩm Vãn Tình: "Mi có biết nơi nào có nhiều bảo bối chất lượng tốt, số lượng đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-muon-nam-nu-chinh-chia-tay/4465239/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.