Anh em Bùi Đức Minh mặt mũi biến sắc: “Con nhỏ này, cô đừng có hù dọa tôi!”Khương Khê đảo mắt cười, lộ ra mấy phần đắc ý: “Tôi không hù dọa các người, đọc luật pháp thì biết thôi mà, anh thật sự cho rằng cha mẹ phí công nuôi dưỡng các anh hay sao? Làm sao có thể anh nói không phụng dưỡng là bỏ luôn? Đất nước này không lộn xộn như vậy đâu. 
”Bọn người Bùi Đức Minh nghi ngời nhìn cô, cũng đã tin bảy phần, sắc mặt liền trở nên khó coi. 
Cha mẹ Bùi vẫn mím môi không nói lời nào. 
Họ vẫn có phần sợ hãi trước những lời uy hiếp của con trai. 
Suy cho cùng thì những điều luật mà Khương Khê nói mà kiện bọn họ, ở thôn này, thậm chí là trên thị trấn cũng đều không có bao nhiêu người từng áp dụng, nó quá xa vời. 
Họ không có ôm hy vọng gì với luật pháp cả. 
Khương Khê cũng biết, sau khi dọa được anh em Bùi Đức Minh, cô kìm nén không cười, thái độ thành khẩn: “Chú, thím, sau khi cháu kết hôn với Bùi Hạ Quân, thì cũng là một thành viên gia đình nhà họ Bùi, phụng dưỡng hai người cũng là nghĩa vụ của cháu, còn nếu sau này cháu thật sự muốn tái hôn, thì những khoản tiền lấy từ nhà họ Bùi cháu sẽ trả lại toàn bộ, lời hứa phụng dưỡng cho hai người cũng tuyệt đối không thay đổi!”“Tiểu Khê…. 
” Mẹ Bùi thốt lên nghẹn ngào. 
Bà bị con trai làm cho tức giận đến đau lòng, không ngờ được giờ một người ngoài nói muốn phụng dưỡng cho họ. 
Sắc mặt cha Bùi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-lo-me-ke-doi-chieu-to-thap-nien-70/3932671/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.