Món ăn trước mặt có hình nửa vòng tròn úp ngược trong chén, đang bốc hơi nghi ngút, loáng thoáng có mùi ngọt của rượu nếp tản ra, nhưng không nồng đậm, bởi vì tầng ngoài được bao bọc bởi bột nếp lên men trong bình, tính dính lớn hơn, cho nên khóa chặt mùi thơm lại bên trong.
Uy Viễn Hầu dùng đũa gỡ tầng bột nếp bên ngoài ra, một cổ hương khí đặc biệt đập vào mặt, không chỉ khiến hắn ngây ngẩn, ngay cả đám người vây xem cũng phát ra tiếng xôn xao khó nhịn. Chỉ vì mùi thơm này quá nồng, tổng hợp của hương rượu, hương cỏ cây, hương canh nước Lỗ, hương thịt, và hương chao nhạt nhòa, hương thơm tầng tầng, nhưng không hề hỗn loạn, ngược lại khiến người ta càng thêm khát vọng với món ăn.
Cái gì gọi là món ngon? Màu, vị, mùi đầy đủ chính là món ngon. Mâm thức ăn này của Lâm Đạm, chỉ nhìn hoặc ngửi qua thì thấy bình thường không có gì lạ, nhưng, khi bạn gỡ bột nếp bên ngoài đi, mùi thơm bị khóa chặt bên trong lộ ra, món ăn này tựa như trong nháy mắt có được linh hồn vậy.
Miếng thịt ướp lạnh xanh biếc bởi vì thấm nước tương, chỗ hơi mỏng dính vào chút ửng đỏ, nhìn qua như một cánh hoa mềm mại, mỡ trong thịt bị hơi nóng bức ra từng chút từng chút một, thấm vào bột nếp màu nâu, khiến cho hai loại nguyên liệu nấu ăn này dính chặt vào nhau, trong bột có thịt, trong thịt có bột, vô cùng nhập vị.
Uy Viễn Hầu gắp lên một miếng thịt ướp lạnh cộng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-lan-vao/2196257/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.