Lâm Đạm cũng không đợi ở sau bếp, mà để tiểu nhị dựng một cái lều đơn sơ ngoài cửa tiệm, bên trong dọn bếp núc, nồi chén, thớt, dao phay các loại, mình thì rửa mặt rửa tay, dùng vải thô cuốn tóc dài vào bên trong, buộc chặt, tránh rơi vào nồi làm bẩn nguyên liệu nấu ăn.
Tiểu Trúc khuấy canh nước Lỗ đáng thương hề hề năn nỉ: "Lâm tỷ tỷ, có thể cho bọn đệ ăn chút mì không? Ăn no bọn đệ mới làm việc được nha!"
Lâm Đạm cười ấn trán hắn một cái, rồi mới lấy một ít vắt mì ra, nhanh chóng kéo thành sợi chỉ nhỏ tinh tế, bỏ vào nước đun sôi, cuối cùng vớt ra chia đều vào năm cái bát, múc cho mỗi bát một muỗng nước cốt xương trắng sữa đợi dùng. Nấu chín xong, cô lại cắt thịt thành miếng mỏng dính, đặt chỉnh tề trên bát mì, lại thêm mấy cọng rau cải, nửa quả trứng gà vào trong, cuối cùng rắc hành lá cắt nhỏ và rau thơm lên trên.
"Ăn đi, ăn xong còn làm việc nữa." Lâm Đạm vừa dứt lời. Mấy người Tiểu Trúc và Thược Dược đều hoan hô, mỗi người bưng một bát mì, hí hoáy xì xà xì xụp ăn.
"Sư phụ, mì rất dai, vị mặn của thịt dung hợp với vị ngọt của canh xương, hai thứ cộng lại, khẩu vị vừa miệng không mặn quá không nhạt quá, con ăn một bát nữa được không ạ?"
"Được, ta lại làm một bát nữa, con với Đỗ Quyên chia nhau ăn đi." Bọn nhỏ đang ở thời điểm cơ thể trưởng thành, sức ăn tự nhiên lớn, nhiều một bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-lan-vao/2196254/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.