Mọi người ăn uống no đủ rồi chợp mắt trong chốc lát, lúc lên đường vào buổi chiều cảm giác phá lệ sung sức. Ba tên tráng hán vốn định vượt qua năm chiếc xe ngựa trước mặt để hồi kinh, nhưng rốt cuộc "bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm", trong đầu nghĩ nếu đã ăn của người ta một bữa cơm, bảo vệ họ một đường cũng không sao, đợi đến ngã rẽ tiếp theo mỗi người một ngả, vì vậy tiếp tục đi sau đoàn xe.
Lâm chưởng quầy tựa hồ còn bệnh, thỉnh thoảng sẽ ho khan hai tiếng, khiến nam tử khôi ngô liên tục nhìn xe ngựa, nhưng cách một lớp rèm che, cái gì cũng không nhìn thấy. Đi ước chừng hơn một giờ, thuộc hạ gọi La Thiết Thủ (đầu sắt) một bên đánh nấc một bên tiến tới gần nam tử, đè thấp giọng hỏi: "Thủ lĩnh, bao giờ chúng ta lại dừng chân? Ta đói."
Nam tử chỉ nhàn nhạt liếc gã một cái, không trả lời, thuộc hạ tên Triệu Lục liền chế nhạo: "Mới ăn cơm trưa không bao lâu, ngươi đã đói rồi à?"
"Ta nấc lên quá thơm, nghe nghe lại bắt đầu đói, còn muốn ăn." La Thiết Thủ vừa dứt lời liền ợ một cái, trong họng nhất thời tràn đầy vị thịt muối. Đều nói thức ăn vào bụng không tới một khắc sẽ bốc mùi, cho nên nấc lên toàn mùi hôi, nhưng món này của Lâm chưởng quầy thì khác, qua hai giờ rồi mùi thơm nồng nặc vẫn lưu trong bụng, thậm chí cả bộ quần áo lây dính đầy mùi thơm của thức ăn, khiến cho người ngửi không chịu nổi.
Thật ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-lan-vao/2196241/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.