Ngày nào Lục Tuyệt cũng kiên trì chạy bộ buổi sáng, dáng người anh rất tốt. 
Ninh Tri cảm nhận xúc cảm dưới lòng bàn tay cô cũng rất tốt, cô dán sát vào, sáu mặt trời nhỏ lóe ra lập tức lao về phía cô. 
Cô dính sát người vào, còn có ý đồ mở rộng phạm vi, vuốt ve cả ở những vị trí xung quanh. 
Tay Lục Tuyệt hơi lạnh, nhưng độ ấm ở bụng anh thì lại rất cao. Cũng không biết có phải vì hành động của cô nên kích thích cơ bắp anh cũng chặt cả lên hay không. 
Cô có thể chạm vào đường cong cơ bắp loáng thoáng ẩn hiện bên trên. 
Mau, bắn ra một mặt trời nhỏ nữa đi! 
Tay Ninh Tri hoạt động lung tung. 
Trong lúc lơ đãng bỗng đối diện với ánh mắt trong sáng nhưng mê mang của Lục Tuyệt, mặt Ninh Tri đỏ lên, đột nhiên cảm thấy mình đang làm chuyện tội ác tày trời gì đó. 
“Tay của tôi lạnh.” Da mặt Ninh Tri dày, tay dán vào đó mà không dám lộn xộn, giải thích với anh: “Tôi chỉ đang làm ấm tay thôi.” 
Lời này nói ra, chính cô còn không tin. 
Lục Tuyệt mím môi, dưới ánh đèn mờ mịt trong căn phòng tối tăm, hàng lông mi dài của anh hơi run rẩy, trong phòng yên tĩnh vô cùng, giọng anh khàn khàn kêu rên một tiếng. 
Mặt Ninh Tri nóng lên, cô lẳng lặng thu tay về: “Cảm ơn nha, tay của tôi ấm rồi.” 
Lục Tuyệt vừa thấy thoải mái lại vừa thấy không thoải mái, đôi mắt đào hoa xinh đẹp lộ ra vẻ khó hiểu. 
Dưới chăn, Lục Tuyệt đặt tay mình vào chỗ Ninh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-dao-hon-nua/466906/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.