Quả nhiên, khi Tiểu Lục Tuyệt đi vệ sinh, Ninh Tri nhìn thấy thằng nhóc mập dẫn theo mấy đứa khác đi theo.
Cô vội vàng đuổi theo.
Thằng nhóc mập hung hăng kéo cổ áo Tiểu Lục Tuyệt, không ngừng gọi cậu là thằng ngốc, đồ câm điếc.
Tiểu Lục Tuyệt cúi đầu không nói tiếng nào.
Ninh Tri nhìn thấy hai bàn tay nhỏ của cậu siết chặt lại.
Cô hận không thể tiến lên cho đám nhóc hư hỏng đó một trận, sao chúng có thể hư đến vậy chứ.
“Chúng ta nhốt nó vào tiếp đi.” Có một thằng nhóc đề nghị.
Bọn nó gan lớn nhưng không dám đánh người, cùng lắm là nhốt tên ngốc này lại, hoặc là xé sách vở gì đó thôi.
Ninh Tri đưa tay nắm lấy tay Tiểu Lục Tuyệt: “Đừng sợ, có chị ở đây rồi.”
Bàn tay nhỏ được nắm lấy, ấm áp, Tiểu Lục Tuyệt buông nắm tay ra, cậu ngẩng đầu nhìn về phía Ninh Tri đột nhiên xuất hiện: “Chị gái kỳ lại.”
“Thằng ngốc này lại bắt đầu tự lẩm bẩm một mình rồi.”
“Mau nhốt nó lại, sắp vào học rồi.”
“Nếu lại bị thầy giáo phát hiện là chúng ta làm thì làm thế nào đây?”
Nhóc mập không thèm sợ thầy giáo: “Bọn mày nhát gan thế, để tao nhốt nó. Này thằng ngốc, mày tự đi vào, khóa cửa lại.”
Ninh Tri hận không thể tìm khăn bịt miệng thằng nhóc mập này lại.
Cô dùng sức kéo Tiểu Lục Tuyệt, nhưng cậu vẫn bị nhóc mập đẩy đi, Ninh Tri sốt ruột, cô không muốn thấy cậu bị nhốt thêm lần nữa chút nào.
Ninh Tri ảo não vì mình xuyên tới nhưng rất nhiều lúc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-dao-hon-nua/466897/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.