Ninh Tri mở mắt, từ từ lắc lư đầu, cô trở về rồi. 
Cô nhìn Lục Tuyệt ở bên cạnh, anh ngủ rất quy củ, nằm thẳng tắp, không như cô, thích ôm chặn ngủ, còn thích gác tứ tung. 
Ninh Tri nhìn đồng hồ, lần này cô ở bên đó mấy ngày mà giờ mới qua có mười mấy phút, xem ra, có tính lại một chút, thời gian một ngày ở bên kia, so với hiện tại, cùng lắm chỉ có năm phút. 
Nếu cô ở bên đó một tháng, tương đương với một trăm năm mươi phút ở đây. 
Ninh Tri cảm thấy, mỗi lần cứu Tiểu Lục Tuyệt không biết phải tốn bao nhiêu thời gian, qua vào ban đêm là lựa chọn tốt nhất. 
Ngày hôm sau, bầu trời xám xịt mới nhen nhóm chút tia sáng, Ninh Tri đã tỉnh dậy. 
Bên cạnh, Lục Tuyệt cũng dậy đúng giờ. Vẻ mặt anh ngây ngốc, đôi mắt đào hoa toàn là vẻ mơ màng buồn ngủ, còn lấp lánh nước, kết hợp với ngũ quan tinh xảo của anh, thật đúng là cảnh đẹp nhân gian. 
Ánh mắt Ninh Tri nhìn chăm chú, dừng lại trên bộ đồ ngủ màu hồng lam xinh đẹp, không khỏi ngỡ ngàng. 
Quá chói mắt. 
Lục Tuyệt không hề phát hiện ra, anh xốc chăn lên, có lẽ thấy đồ ngủ của mình hơi nhăn nheo, anh nhẹ nhàng vuốt phẳng nơi bị nhăn rồi mới xuống giường rửa mặt. 
Ninh Tri cảm thấy buồn cười. 
Lục Tuyệt sau khi trưởng thành vẫn đáng yêu như vậy. 
Ninh Tri tìm thấy quản gia, hỏi ông ấy những chuyện liên quan tới thím Phùng. 
Quản gia thấy Ninh Tri đột nhiên nhắc tới nhân viên này thì vô cùng kinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-dao-hon-nua/466882/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.