Tối nay Trần Cảnh không lái xe, trường cách nhà không quá xa, anh cầm lấy cặp Đại Ninh rồi đi bộ về cùng cô. 
“Sao anh lại đến đây? Anh Lý Minh đâu?" 
Lúc trước khi Đại Ninh và bọn Lý Minh ngồi ăn chung là anh nhờ Lý Minh đi đón cô, Trần Cảnh cũng không thấy gì sai nhưng giờ phút này trong lòng anh khẽ dâng lên vài phần khó chịu. 
“Sau này, anh sẽ đón em." 
Là do anh sơ ý, dù tin tưởng cách mấy thì Lý Minh cũng là một gã đàn ông trưởng thành, anh không thể để gã đưa đón em gái mình. 
“Giờ anh có thể tan làm sớm ư?" 
“Ừ.” 
“Ok.” Đại Ninh cong môi, có vẻ cô rất vui vẻ. 
Họ đi ngang qua quán nước giải khát, Đại Ninh chỉ tay: "Anh ơi, em muốn một cây kem ốc quế." 
Giờ đã 11 giờ tối, người trong quán cũng không nhiều, anh đương nhiên sẽ đồng ý với yêu cầu nhỏ này của cô, Trần Cảnh đi vào mua cây kem cho Đại Ninh.  
Ánh mắt tò mò của người phục vụ lướt qua cổ rồi dừng trên vết thương tại dây thanh quản của anh. Sắc mặt anh như thường, cầm kem liền rời khỏi. 
Đại Ninh xé vỏ kem ra, đêm hè khô nóng, ven đường loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng ve kêu ở thành phố Phượng Minh. 
Đại Ninh ăn kem ốc quế, giẫm lên cái bóng của anh. 
Cô không chủ động nói chuyện, tính Trần Cảnh ít nói lại thêm giọng khó nghe nên trong chốc lát đã yên tĩnh. 
Đổi lại khi trước Trần Cảnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-co-khat-vong-song/3225640/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.