Trần Cảnh cân nhắc chuyện chuyển nhà và đổi công việc, anh không lừa Đại Ninh nên đã cho cô biết. 
Nghe thấy có thể rời khỏi chỗ này, Đại Ninh là người vui mừng nhất, cô quen hưởng thụ từ lâu đã không hài lòng phòng của Trần Liên Tinh rồi. 
Đại Ninh sợ anh tìm căn nhà vừa nhỏ vừa tàn tạ, vội phát ra cảnh cáo trước: "Mặc dù em muốn ở bên anh nhưng đừng để em sống trong căn nhà nát!" 
Trần Cảnh: "Ừm." 
Anh là người đàn ông có năng suất làm việc rất cao, đã nói muốn đổi công việc, tìm nhà ở nên hai ngày nay đều ra ngoài. 
Buổi chiều ngày thứ ba, anh nói cho Đại Ninh biết đã tìm được căn nhà tốt, căn nhà ở một con phố khác và nằm trong khu vực an toàn nhất nơi đó, phía trên còn có một căn nhà lầu trống, sửa sang trông rất đẹp. Đại Ninh vừa nhìn cũng thấy tạm ổn, tuy căn nhà nhỏ nhưng độ tiện nghi cao, nhà cửa mới tinh. 
Đại Ninh chớp đôi mắt, trong lòng hoài nghi: "Anh ơi, chúng ta có tiền ư?" Căn nhà đó cũng phải hơn 300 vạn (10.384.699.563 VNĐ)? 
Trần Cảnh đáp: "Không cần lo." 
Thấy anh ta chắc chắn như thế, Đại Ninh cũng không để ý nữa, cô chỉ cần có phòng mới ở đã tốt rồi, chứ phải sống ở nơi có điều kiện kém, chỉ sợ muốn diễn kịch cũng không diễn nổi. 
Trần Cảnh còn trả lại số tiền mà cô "kiếm" được. 
Đại Ninh vui vẻ nói: "Vậy em lấy mua váy nhé." 
"Ừ." 
Đại Ninh đếm đếm, phát 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-co-khat-vong-song/3225630/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.