Tuyết rơi suốt nửa tháng, Đại Ninh không ra ngoài, mỗi ngày đều ở trong căn nhà nhỏ ấm áp lười biếng. 
Năm nay cô không thích vận động, chú Tiền không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ do điều kiện vùng nông thôn không tốt. 
Sắp đến sinh nhật đại tiểu thư, chú Tiền cố gắng hết sức, cuối cùng cũng liên lạc được với ông Kỷ. 
Ông lão hỏi thăm tình hình cục cưng nhà mình rồi mới nói: "Trong nhà không có gì, hai ngày trước Ngôn gia đã điều tra rõ rồi, tai nạn của Ngôn Minh Khấu không liên quan gì đến Mặc Giác cả. Ninh Ninh có thể về nhà, đến lúc đó tổ chức tiệc sinh nhật cho con bé luôn.” 
Chú Tiền chuyển lời này cho Đại Ninh, Đại Ninh nhìn lịch, hôm nay là ngày 4 tháng 12, cách sinh nhật cô còn 4 ngày. 
Thanh Đoàn lo lắng nói: “Ta có trực giác sẽ có biến trong mấy ngày này. Đại Ninh, chúng ta không thể về.” 
Giọng điệu Đại Ninh thoải mái: “Đừng lo, bây giờ không thể về được." 
Khi đối mặt với chú Tiền, Đại Ninh ra hiệu ông nhìn về phía ngôi làng: "Tuyết vẫn chưa ngừng mà còn đọng dày như vậy. Hiện tại rời núi không an toàn, cho dù chúng ta vội vã đi chăng nữa cũng phải đợi đến khi tuyết ngừng rơi." 
Vẻ mặt ông phiền muộn nhìn ra ngoài: "Nhưng sinh nhật của cô thì làm sao đây?" 
Đại Ninh: "Vậy khi đó chú với nhóm đầu bếp chuẩn bị một cái bánh kem lớn là được." 
Hoàn cảnh năm nay đặc biệt, hiếm khi đại tiểu thư không yêu cầu gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-co-khat-vong-song/3225620/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.