🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit + beta: Văn Văn.

Anh và Đỗ Điềm đi lên đường núi, vẫn luôn không nói gì nhiều.

Đỗ Điềm nhờ họa có phúc, tâm tư bắt đầu hoạt động trở lại, lần này không có Kỷ Đại Ninh chán ghét bên cạnh, cuối cùng cô ta cũng có thể thật tốt ở chung với Triệu Tự.

Đỗ Điềm nhỏ nhẹ nói: "Anh Triệu Tự, lần này ít nhiều gì đều nhờ đến anh, mẹ con em không biết phải làm sao nếu không có anh."

Triệu Tự đẩy Đỗ Nguyệt Hương, bình tĩnh nói: "Không, cho dù không phải là anh, những người khác cũng rất vui lòng giúp đỡ hai người."

"Sao chuyện này có thể giống nhau được." Đỗ Điềm dịu dàng nói: "Trong lòng em, anh giống như người nhà vậy."

Triệu Tự mang theo tìm tòi nghiên cứu, đánh giá nhìn cô ta: "Trong lòng anh, em cũng giống như là một người em gái, vì vậy không cần nói những lời khách sáo."

Đỗ Điềm không ngờ anh sẽ nói những lời này, chỉ có thể cười gượng: "Em cũng coi anh như anh trai."

Cô không phải người có ánh mắt thiển cận, hai người có quan hệ, dù sao vẫn tốt hơn người xa lạ.

Chủ đề lại lần nữa lâm vào im lặng, chỉ có vài tiếng chim hót ríu rít trên núi.

Đỗ Điềm làm bộ vô tình hỏi: "Kỷ tiểu thư đã sống ở nhà anh lâu vậy rồi, cô ấy đã quen sống trong nhung lụa, chắc anh vất vả lắm."

Nhớ đến bóng lưng nổi giận đùng đùng bỏ đi đó, Triệu Tự khẽ nói: "Khá tốt."

Trên mặt Đỗ Điềm mang theo chút áy náy: "Em luôn cảm thấy, bởi vì anh giúp hai mẹ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-co-khat-vong-song/1048174/chuong-15-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.