🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit + beta: Văn Văn.

Khi Đại Ninh nhìn thấy Đỗ Điềm liền biết mình đã đoán đúng.

Đại tiểu thư không chút khách khí ngồi ở giữa hai người, vừa nhai kẹo trái cây vừa nói với Triệu Tự: "Tôi ở nhà chơi không vui."

Thường ngày cô không bao giờ để bản thân mình xấu, trông cảnh đẹp ý vui, Triệu Tự đối với tính tình của cô còn có thể nhịn được.

"Tiền tiên sinh không đưa cô đi chơi?"

Đại Ninh nói: "Chú ấy là một ông già vừa cứng nhắc lại nhàm chán, tôi muốn chơi với bọn anh cơ."

Bầu không khí trầm mặc vài giây, Triệu Tự và Đỗ Điềm mơ hồ cảm thấy câu này có lẽ nên dịch là "Tôi muốn chơi bọn anh".

Đỗ Điềm lịch sự nói: "Kỷ tiểu thư, tôi đang xin chỉ giáo về câu hỏi tiếng Anh. Cô đang ngồi ngay sách của tôi, có thể nhường qua một chút được không?"

Đại Ninh lấy sách ra lật xem: "Cô hỏi Triệu Tự làm gì, anh ta ngốc như thế, vừa nhìn liền biết đã không học hai năm, sao cô không hỏi tôi nè."

Triệu Tự liếc nhìn Đại Ninh.

Đại Ninh điên cuồng dát vàng lên mặt mình: "Tôi cái gì cũng biết, đến đây tôi dạy cô cho."

Đỗ Điềm có chỗ nào muốn hỏi đâu, nhưng Triệu Tự đang nhìn, vì duy trì hình tượng một cô gái ngoan hiền, dịu dàng, yêu học hành. Cô ta đành mềm mại hỏi, "Kỷ tiểu thư, câu hỏi này nên dịch như thế nào?"

Đại Ninh liếc mắt nhìn, làm như thật mà trầm tư hai giây.

Cô nói mình rất lợi hại, Triệu Tự và Đỗ Điềm đều tin, suy cho cùng đại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-khong-co-khat-vong-song/1048167/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.