Edit: Ngô Diệp Tử
Beta: Hương
Tôi không chịu đựng được trước sự truy hỏi của Lâm Nguyệt Bạch, cuối cùng vẫn nói ra.
Sau đó, tôi thu hoạch cái tên Cố Trình Tiềm thích nói lảm nhảm, anh tự tay bóp méo những thiết lập mà tác giả xây dựng cho anh, ngoại trừ thi thoảng có hơi độc mồm độc miệng.
Tôi: "...."
Tôi đã động lòng.
Anh đã theo đuổi tôi tầm khoảng nửa năm, cuối cùng tôi với anh ở bên nhau.
Ngày hôm đó, sau khi tôi ăn cơm xong, đột nhiên bụng đau thắt lại, tôi định gọi điện thoại cho Lâm Nguyệt Bạch, nhưng cuối cùng người xuất hiện chính là Cố Trình Tiềm.
Lâm Bạch Nguyệt quyết tâm đem quân của cô ấy giao cho tôi.
Cố Trình Tiềm đưa tôi đến bệnh viện, tôi bị viêm ruột thừa cấp tính.
Bởi vì bố mẹ tôi ở một thành phố cách nơi đây rất xa, cuối cùng chỉ có anh ở lại chăm sóc tôi.
Sau khi trải qua cuộc phẫu thuật, tôi yếu ớt nằm trên giường bệnh. Nửa đêm, tôi giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy anh nằm phờ phạc bên giường bệnh, trong lòng tôi có dòng nước ấm chảy qua.
Tôi khẽ xoay người, khiến anh giật mình, anh mở mắt ra, lo lắng nói: "Tớ đã hỏi bác sĩ qua, phẫu thuật viêm ruột thừa sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của cậu, đừng lo lắng."
Tôi đột nhiên muốn bật khóc.
Trong đêm yên tĩnh này, chỉ vì câu nói của anh.
Tôi "ông nói gà, bà nói vịt" hỏi anh: "Cậu thích tớ ở điểm gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hom-nay-phai-roi-di/2444655/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.