Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiền phòng cộng với đồ trang trí, đồ uống và đồ ăn nhẹ làm đêm qua ít nhất cũng phải lên tới mấy vạn.
Bốn chị em bọn họ, gia đình của Chuu Nhị Bảo là bình thường nhất.
Nhìn bộ dạng của cô, Sầm Tuế mỉm cười, sau đó nhìn Đào Mẫn Nhi nói: “Lần này mình mời, bọn cậu không cần bỏ tiền, dù sao cũng là để mình ăn mừng.”
Đào Mẫn Nhi nhìn cô thản nhiên nói: “Thế nào? Cậu phát tài à?”
Sầm Tuế dựa lưng vào ghế, gương mặt được tắm nắng ấm, tinh thần phấn chấn, cười nói: “Chỉ là một chút tiền nhỏ thôi, không có gì đâu.”
Đối với tiền tiêu vặt hàng tháng của bọn họ, bốn mươi vạn thực sự không là gì cả.
Nhưng ba người Đào Mẫn Nhi rất tò mò, cùng nhau nhìn cô, Trần Đại Noãn hỏi: “Cậu đã làm gì?”
Sầm Tuế lại cười: “Bí mật.”
Sau một lúc, cô nói: “Đợi khi phát tài rồi có thể chi trả cho bọn cậu rồi, cũng không quá muộn.”
Chu Nhị Bảo mắt hơi mở to nhìn Sầm Tuế: “Phát tài?”
Sầm Tuế gật đầu: “Không có gì ngạc nhiên.”
Đào Mẫn Nhi và Trần Đại Noãn muốn hỏi thêm, nhưng Sầm Tuế đánh chết cũng không nói, cuối cùng hai người họ trợn trắng mắt nhìn cô.
Chỉ có Chu Nhị Bảo cười nói với Sầm Tuế: “Vậy mình chờ cậu hỗ trợ, he he he...”
***
Buổi chiều có một lớp học, Sầm Tuế không về nhà, trực tiếp đi trung tâm mua sắm thay một bộ quần áo.
Tất cả quần áo trong tủ của cô cần phải thay đổi, hiện tại có thời gian thì tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360876/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.