Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ngay khi nghe thấy hai từ "Sài Từ", các chủ quầy hàng đang xem náo nhiệt đều bật cười.
Trong lòng chỉ có một ý nghĩ rằng - cô bé này thật ngây thơ, vừa mới bắt đầu vào ngành cái gì cũng không biết, nghé mới sinh không sợ hổ, thật là dễ lừa gạt, lấy hàng giả làm bảo bối, còn nói đây là Sài Từ? Đã từng nhìn thấy Sài Từ bao giờ chưa? “Sài Từ đáng giá ngàn vàng.”
“Lò nung gốm là loại đắt nhất và hiếm thấy nhất trên thế giới".
Lò gốm là tổ tông của tất cả các loại lò nung, được lưu truyền lại rất ít, là một huyền thoại và truyền thuyết trong lịch sử đồ gốm Trung Quốc, rất ít người biết đến.
Những người dám tuỳ ý nói ra từ "Sài Từ", chỉ có thể là mới tiếp xúc với một chút kiến thức đồ cổ mà thôi, bởi vì căn bản không biết hai từ đó có nghĩa gì.
Ông chủ quầy hàng kiếm được một khoảng lời ở chỗ Sầm Tuế, tiếp tục cười nói khen cô: "Vậy mới nói ánh mắt của cô tốt."
Sầm Tuế cất mảnh sứ đi, bỏ vào trong túi, cầm cái bình “Bách Phương quán nhĩ” lên rồi cười nhẹ nói: "Cảm ơn ông, vậy tôi đi trước."
Chủ quầy nhanh chóng tiếp lời: “Nếu cần gì thêm thì cứ đến tìm tôi.”
Sầm Tuế cảm thấy phiền phức khi ôm một cái rương lớn, lại biết cái bình “Bát phương quán nhĩ” trong tay là hàng giả, không sợ bị va đập, đơn giản trực tiếp ném cái rương đi, cứ như vậy mà ôm cái bình vào trong ngực.
Cô hưng phấn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360866/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.