Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Khi nói chuyện nghiêm túc, bọn họ thật sự không biết nói gì, Trần Đại Noãn đáp: “Bọn mình sẽ hỏi thử xem sao, nếu có quen biết ai mình sẽ cho cậu phương thức liên lạc, chắc cũng không phải chuyện gì khó.”
Sầm Tuế mỉm cười gật đầu với họ: “Cảm ơn trước.”
Trần Đại Noãn liếc cô một cái: “Chị em với nhau, khách sáo với bọn mình làm gì.”
***
Buổi chiều ba người Đào Mẫn Nhi người thì có việc bận, người thì phải lên lớp, cơm nước xong Sầm Tuế trở về ký túc xá một mình.
Ba người bạn cùng phòng vẫn chưa về, trong kí túc xá chỉ có một mình Sầm Tuế.
Không có chuyện gì làm, cô nằm trên giường một lúc.
Ngủ không được nên cô đứng dậy lấy điện thoại, sau khi mở khóa, cô lướt Weibo, sau đó lướt trên vòng bạn bè.
Cô đã không đọc tất cả tin nhắn Trần Vũ gửi cho cô trước đây, cô cũng không buồn để ý đến chúng.
Lúc này cô đã thoải mái hơn một chút, cô bình tĩnh mở ảnh đại diện của Trần Vũ, sau đó bấm xóa kết bạn, mắt không thấy tâm không phiền.
Chơi điện thoại một lúc vẫn cảm thấy buồn chán, Sầm Tuế đứng dậy xuống giường.
Cô đã xem xong Trân Bảo Lục, bây giờ lại cảm thấy ngứa ngáy, vì vậy cô nghĩ đến việc đi đến Thừa Cổ.
Vô tình có được một kỹ năng như vậy, cô muốn ra ngoài thử hiệu quả của nó một chút.
Biết đâu may mắn, có thể tranh thủ sửa mái nhà dột rồi kiếm thêm bao tiền.
Sầm Tuế đứng dậy trang điểm, mặc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360862/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.